Chủ Nhật, 20 tháng 7, 2008

21.7. 2008

TRANG THƠ BÈ BẠN


HỒ SĨ BÌNH:

Quê Triệu Thuận, Triệu Phong, Quảng Trị. Tốt nghiệp ĐHSP Huế khoa ngữ văn khóa 1972-1976. Dạy học, làm thơ , viết văn . Hiện anh là Phóng viên báo Nhân Đạo, thường trú tại Đà Nẵng.

Quảng Trị là "một cõi đi về " thường trực trong anh.Nhà báo Nguyễn Hoàn đánh giá những tác phẩm báo chí của anh mang đậm âm sắc văn học. Các bạn có thể biết rõ hơn về tác giả, nhớ ghé thăm BINHHOSI.VNWEBLOGS.COM


NGỰA GIÀ


Thơ Hồ Sĩ Bình



Trên những cánh đồng gió

kí ức nắng mang đi những giấc mơ về cỏ
cái bánh xe vông đồng chạy rong
con ngựa gỗ nơi sân gạch
chim chào mào mỏ đỏ
chùm sầu đông giữa đêm sâu

Con ngựa già bao năm chưa về
ái ngại
lấm láp ngoài ngả ba sông
tượng đài kỳ quái
dửng dưng với mọi điều tưởng nhớ
đứng dấu mặt, những toan tính hiển nhiên
bày ra giữa chợ
gươm cùn mang đi đâu
người tráng sĩ trong sự tích
phần thưởng máu xương không dành cho rơm rạ
rơm rạ héo khô
những đồng cỏ đầy gạch đá
lũ châu chấu không nơi nương tựa
chim mỏ nhát không chỗ trốn tìm
mấy chú bé không thèm chơi đồng cỏ
tình nhân không ngồi nói chuyện bên đê

Những bức tranh rêu xám
lạ mặt đứng nhìn
giữa họa tố trường thành
ngựa già, cớ can chi mà lưng tròng
phải đâu là Marc. Chagall
mà bay lên những giấc mơ trần thế

Ngựa già, đừng hát chi bài ca muôn thủơ
bóng câu ngoài cửa sổ
mi đâu phải là ngựa già chúa Trịnh
cúi gầm đầu một thoáng hoàng kim
là con sâu cái kiến
gắng đi bằng bước chân mình

Hãy nhốt vào bộ nhớ
những cánh đồng lặng im
và khát khao về cỏ
trời nam lu
ngựa già, níu bóng quay về.



HSB

1 nhận xét:

  1. Hoa ơi ! Mấy bữa nay vô mà không com men được ! ThơHof sỷ Bình đọc rồi !Lối viết có phong cách riêng ! Chúc nhé !

    Trả lờiXóa