Chủ Nhật, 31 tháng 8, 2008

01.9. 2008 DỌC ĐƯỜNG 10- MỘT NGÀY VUI

DỌC ĐƯỜNG 10- MỘT NGÀY VUI

Hôm qua , một ngày đẹp trời- một ngày vui! Buổi sáng dự đám cưới cháu Võ Hoàng Khắc Phục bất ngờ gặp hoạ sĩ Võ Xuân Huy ( giảng viên trường ĐHNT Huế)- người đã vẽ bìa tập thơ của mình vừa được xuất bản- từ phía họ nhà nữ, là bạn con dì với cô dâu.Chương trình lễ cưới xong, một số bà con, anh em bạn bè về Tri Âm Các tiếp tục “đánh thổi”. Sóng soài vui vẻ!

14h, theo kế hoạch từ những ngày trước, anh em Văn nghệ sĩ ở Đông Hà, Quảng Trị, Huế đến chúc mừng “GIÓ CUỐI MẶT SÔNG”. Thật cảm động ! Chuyến xe chở nhạc sĩ Trần Tích (Thường trực Hội VHNT tỉnh),các nhà thơ Lê Văn Hoan (nguyên Chủ tịch UBMTTQVN tỉnh Bình Trị Thiên), Phan Văn Quang( phân hội trưởng phân hội Văn học Hội VHNT tỉnh), Hoàng Tấn Ttrung, Trần Đình Thành, Võ Văn Luyến; các nhạc sĩ Thanh Liêm, Phan Thạch Hùng, nghệ sĩ Kim Ngọc hát và ngâm thơ. Ở Huế có nhà thơ Nhất Lâm, hoạ sĩ Võ Xuân Huy.

Một dàn hợp xướng hoà âm cùng sóng biển Mỹ Thuỷ quê hương. Thạch Hùng mang theo đàn guitar và thơ ca vì thế chảy tràn.

Tại cuộc vui này, nhà thơ Nhất Lâm mang theo đứa con tinh thần của mình - tập thơ NHẬT THỰC- Nxb Thanh Niên- in chưa ráo mực. Niềm vui cộng hưởng niềm vui!

Võ Văn Luyến làm phó nháy, sẽ có PHÓNG SỰ ẢNH vài hôm nữa!

Tôi chẳng biết nói gì hơn ! Xin đa tạ bạn bè đã “châm ngọn lửa thơ trong tôi”, hà cớ chi mà mình bàng quan với “nàng thơ được”?

01.9. 2008 DỌC ĐƯỜNG 10- MỘT NGÀY VUI

DỌC ĐƯỜNG 10- MỘT NGÀY VUI

Hôm qua , một ngày đẹp trời- một ngày vui! Buổi sáng dự đám cưới cháu Võ Hoàng Khắc Phục bất ngờ gặp hoạ sĩ Võ Xuân Huy ( giảng viên trường ĐHNT Huế)- người đã vẽ bìa tập thơ của mình vừa được xuất bản- từ phía họ nhà nữ, là bạn con dì với cô dâu.Chương trình lễ cưới xong, một số bà con, anh em bạn bè về Tri Âm Các tiếp tục “đánh thổi”. Sóng soài vui vẻ!

14h, theo kế hoạch từ những ngày trước, anh em Văn nghệ sĩ ở Đông Hà, Quảng Trị, Huế đến chúc mừng “GIÓ CUỐI MẶT SÔNG”. Thật cảm động ! Chuyến xe chở nhạc sĩ Trần Tích (Thường trực Hội VHNT tỉnh),các nhà thơ Lê Văn Hoan (nguyên Chủ tịch UBMTTQVN tỉnh Bình Trị Thiên), Phan Văn Quang( phân hội trưởng phân hội Văn học Hội VHNT tỉnh), Hoàng Tấn Ttrung, Trần Đình Thành, Võ Văn Luyến; các nhạc sĩ Thanh Liêm, Phan Thạch Hùng, nghệ sĩ Kim Ngọc hát và ngâm thơ. Ở Huế có nhà thơ Nhất Lâm, hoạ sĩ Võ Xuân Huy.

Một dàn hợp xướng hoà âm cùng sóng biển Mỹ Thuỷ quê hương. Thạch Hùng mang theo đàn guitar và thơ ca vì thế chảy tràn.

Tại cuộc vui này, nhà thơ Nhất Lâm mang theo đứa con tinh thần của mình - tập thơ NHẬT THỰC- Nxb Thanh Niên- in chưa ráo mực. Niềm vui cộng hưởng niềm vui!

Võ Văn Luyến làm phó nháy, sẽ có PHÓNG SỰ ẢNH vài hôm nữa!

Tôi chẳng biết nói gì hơn ! Xin đa tạ bạn bè đã “châm ngọn lửa thơ trong tôi”, hà cớ chi mà mình bàng quan với “nàng thơ được”?

01.9. 2008 CUỐI NĂM Ở SÔNG HỒNG

CUỐI NĂM

Ở SÔNG HỒNG

Đi qua đất nước một vòng

Cuối năm mình gặp sông Hồng trên tay

Niềm mơ từ bấy đến nay

Đỏ dòng cảm xúc, chân mày chung chiêng.

VÕ VĂN HOA




01.9. 2008 CUỐI NĂM Ở SÔNG HỒNG

CUỐI NĂM

Ở SÔNG HỒNG

Đi qua đất nước một vòng

Cuối năm mình gặp sông Hồng trên tay

Niềm mơ từ bấy đến nay

Đỏ dòng cảm xúc, chân mày chung chiêng.

VÕ VĂN HOA




Thứ Sáu, 29 tháng 8, 2008

31.8. 2008 KÝ ỨC THANH XUÂN

Image:Áo dài, Hồ Gươm.jpg



KÝ ỨC THANH XUÂN



Đất đã có từ lâu

Còn người thì rất trẻ

Thanh Xuân rất thanh xuân

Em dịu dàng nói thế !

Mùa xuân như về sớm

Từ buổi sớm mai này

Về đâu hoa đào cũ

Còn chào gió đông nay

Anh một lần qua phố

Lãng quên tình đắm say

Thượng Đình em còn nhớ

Hoa sữa nào quanh đây !

Anh về với vầng trăng

Đọc thơ tình năm tháng

Này em, hát lời rằng :

Tình ai còn sâu lắng ...



Hà Nội, 29/10/1997

31.8. 2008 KÝ ỨC THANH XUÂN

Image:Áo dài, Hồ Gươm.jpg



KÝ ỨC THANH XUÂN



Đất đã có từ lâu

Còn người thì rất trẻ

Thanh Xuân rất thanh xuân

Em dịu dàng nói thế !

Mùa xuân như về sớm

Từ buổi sớm mai này

Về đâu hoa đào cũ

Còn chào gió đông nay

Anh một lần qua phố

Lãng quên tình đắm say

Thượng Đình em còn nhớ

Hoa sữa nào quanh đây !

Anh về với vầng trăng

Đọc thơ tình năm tháng

Này em, hát lời rằng :

Tình ai còn sâu lắng ...



Hà Nội, 29/10/1997

Thứ Năm, 28 tháng 8, 2008

30.8. 2008 ANH NGOẠI

“ANH NGOẠI”

Tôi có người bạn cũ.

Tóc chưa ngã màu chiều

Bạn bè gọi “anh ngoại”

Thân thiết đến bao nhiêu!

Anh có hai cháu gái

Một. tốt nghiệp trường Y

Lấy chồng cùng Bác sĩ

Mộng đẹp tuổi xuân thì.

Cháu kia làm nghề dược

Gia thất cũng thành rồi

“Anh ngoại” thường thăm cháu

Niềm vui thật nguyên khôi.

Có người khuyên “Anh ngoại”

“Dã ngoại” chút xem nào!

May ra còn quý tử

Ai chả trách làm sao!

“Anh ngoại”lắc lia lịa

Mình đã là quá giàu

Gái trai gì cũng được

“Hiếu tử” đều như nhau!

Tôi về thăm “anh ngoại”

Một ngôi nhà ven sông

“Chị ngoại” đang chăm sóc

“Cây cảnh” anh ngoại trồng.

Chị bày ra tiệc rượu

Tiếp bạn chồng xa lâu

“Anh ngoại” ơi, tôi biết

Hạnh phúc chẳng tìm đâu...



VÕ VĂN HOA

* “Anh ngoại”: ông ngoại mà quá trẻ nên được gọi thân thương như vậy.


30.8. 2008 ANH NGOẠI

“ANH NGOẠI”

Tôi có người bạn cũ.

Tóc chưa ngã màu chiều

Bạn bè gọi “anh ngoại”

Thân thiết đến bao nhiêu!

Anh có hai cháu gái

Một. tốt nghiệp trường Y

Lấy chồng cùng Bác sĩ

Mộng đẹp tuổi xuân thì.

Cháu kia làm nghề dược

Gia thất cũng thành rồi

“Anh ngoại” thường thăm cháu

Niềm vui thật nguyên khôi.

Có người khuyên “Anh ngoại”

“Dã ngoại” chút xem nào!

May ra còn quý tử

Ai chả trách làm sao!

“Anh ngoại”lắc lia lịa

Mình đã là quá giàu

Gái trai gì cũng được

“Hiếu tử” đều như nhau!

Tôi về thăm “anh ngoại”

Một ngôi nhà ven sông

“Chị ngoại” đang chăm sóc

“Cây cảnh” anh ngoại trồng.

Chị bày ra tiệc rượu

Tiếp bạn chồng xa lâu

“Anh ngoại” ơi, tôi biết

Hạnh phúc chẳng tìm đâu...



VÕ VĂN HOA

* “Anh ngoại”: ông ngoại mà quá trẻ nên được gọi thân thương như vậy.


Thứ Tư, 27 tháng 8, 2008

28.08.2008 ĐI TÌM MÌNH TRÊN CÁC TRANG BÁO ĐIỆN TỬ!

28.08.2008 ĐI TÌM MÌNH TRÊN CÁC TRANG BÁO ĐIỆN TỬ!

28.8. 2008

VÀO XUÂN THÀNH CỔ

Ba mươi năm sau, anh trở về chốn cũ

Mùa xuân Thành Cổ

Ba mươi năm sau anh về đứng lặng dưới hàng cây

Cõi thiêng chốn này!

Ba mươi năm sau có người tóc bạc

Làm sao quên một thời trận mạc

81 ngày đêm cả Nước hướng về

Mưa không làm ai bi lụy não nề !

Ba mươi năm sau , anh trở về Thành Cổ

Đường Quang Trung còn đây,

bờ Thạch Hãn còn đây!

Dòng sông hoa tưởng niệm nở đầy

Các Anh về cùng mùa xuân Đất Mẹ .

1972-2002

28.8. 2008

VÀO XUÂN THÀNH CỔ

Ba mươi năm sau, anh trở về chốn cũ

Mùa xuân Thành Cổ

Ba mươi năm sau anh về đứng lặng dưới hàng cây

Cõi thiêng chốn này!

Ba mươi năm sau có người tóc bạc

Làm sao quên một thời trận mạc

81 ngày đêm cả Nước hướng về

Mưa không làm ai bi lụy não nề !

Ba mươi năm sau , anh trở về Thành Cổ

Đường Quang Trung còn đây,

bờ Thạch Hãn còn đây!

Dòng sông hoa tưởng niệm nở đầy

Các Anh về cùng mùa xuân Đất Mẹ .

1972-2002

Thứ Ba, 26 tháng 8, 2008

27.8. 2008

NGƯỜI ĐI TỚI MẶT TRỜI
Nhà hốc cây
Sân vận động tổ chim
Đơn giản thế nhưng mà quá lớn
Tôi mãi đi tìm!
*
Hầm chữ A
Công sự mái vòm
Địa đạo Vịnh Mốc, Củ Chi tôi đến
Bạn hoá giải thế nào?
*
Những nhà kiến trúc chưa qua trường lớp
đi vào lòng đất
Có phải sức mạnhnhân dân
Tổng công trình sư thế kỷ?
*
Chưa ngược dòng sông Nin đến với Kim Tự Tháp
Tôi thấy đất nước tôi
Đối mặt chiến tranh
Những nhà kiến trúc vô danh vĩ đại
Đi tơí mặt trời

4h ngày 27/8/2008
VÕ VĂN HOA


27.8. 2008

NGƯỜI ĐI TỚI MẶT TRỜI
Nhà hốc cây
Sân vận động tổ chim
Đơn giản thế nhưng mà quá lớn
Tôi mãi đi tìm!
*
Hầm chữ A
Công sự mái vòm
Địa đạo Vịnh Mốc, Củ Chi tôi đến
Bạn hoá giải thế nào?
*
Những nhà kiến trúc chưa qua trường lớp
đi vào lòng đất
Có phải sức mạnhnhân dân
Tổng công trình sư thế kỷ?
*
Chưa ngược dòng sông Nin đến với Kim Tự Tháp
Tôi thấy đất nước tôi
Đối mặt chiến tranh
Những nhà kiến trúc vô danh vĩ đại
Đi tơí mặt trời

4h ngày 27/8/2008
VÕ VĂN HOA


Thứ Hai, 25 tháng 8, 2008

27.08.2008

Ảnh: Văn Thành
KÍNH TẶNG GIÁO SƯ VŨ KHIÊU

Hiếu nghĩa truyền gia * lưu vĩnh đại
Khoa danh kế thế *Vũ tiên sinh
Chúc mừng cửu thập xuân khương thái
Anh hùng - nghệ sĩ **... hiển doanh hinh

06-5-2005
Lam giau khong kho chi can quyet tam cao


* Dòng họ VŨ (VÕ) nổi tiếng:“ Hiếu nghĩa truyền gia , khoa danh kế thế”
**Anh hùng & nghệ sĩ : Tên tác phẩm của GS Vũ Khiêu

27.08.2008

Ảnh: Văn Thành
KÍNH TẶNG GIÁO SƯ VŨ KHIÊU

Hiếu nghĩa truyền gia * lưu vĩnh đại
Khoa danh kế thế *Vũ tiên sinh
Chúc mừng cửu thập xuân khương thái
Anh hùng - nghệ sĩ **... hiển doanh hinh

06-5-2005
Lam giau khong kho chi can quyet tam cao


* Dòng họ VŨ (VÕ) nổi tiếng:“ Hiếu nghĩa truyền gia , khoa danh kế thế”
**Anh hùng & nghệ sĩ : Tên tác phẩm của GS Vũ Khiêu

25.8.2008 BÌNH THƠ

BÌNH THƠ

BÃO

(Võ Văn Hoa).

Vắng âm thanh của chú ếch đồng

Những giun dế, côn trùng muôn thưở

Đêm thị trấn mùa mưa đầu khó ngủ

Sao nhớ hoài da diết một vùng quê!

Nhớ cuống rạ, dấu chân người lặn lội

Mùi cốm thơm trên nẻo đường làng

Dáng mẹ hao gầy vào ra sớm tối

Gậy khua vào bảng lảng hoàng hôn.

Cơn mưa đầu mùa xối xả ngoài hiên

Có một người trong tim bão nổi

Tôi đi ngược phía chiều gió thổi

Cõi lòng ơi! Sao dứt thưở đi về!

Quảng Trị, một miền quê nghèo đầy gió lào cát trắng, một miền quê đầy bão lũ, cơm tám ngày ba, nhưng những ai đi xa, dù không cách núi ngăn sông, không trèo đèo, lội suối, dù chỉ trong gang tất, nhưng vẫn day dứt nhớ về. Võ Văn Hoa cũng không là ngoại lệ - bởi Anh là một người con của đồng quê chân chất, của ngọn khói lam chiều, của bữa cơm xum vầy sau một ngày làm việc, nên khi:

Vắng âm thanh những chú ếch đồng

Những giun dế, côn trùng muôn thưở

Anh trở nên khó ngủ ngay trong lòng thị trấn thơ mộng, bởi:

Sao nhớ hoài da diết một vùng quê”!

Vâng, là người, ai cũng có nỗi nhớ, với người này là nỗi nhớ gia đình, với người kia là nỗi nhớ bè bạn, với người nọ là nỗi nhớ người yêu, với một ai đó, cũng có thể là nỗi nhớ - “nhơ, nhớ cái hôn đầu tiên”*, nhưng với Anh, đó là nỗi nhớ làng, nhớ nơi chôn nhau cắt rốn, nhớ nơi mình đã từng dứt áo ra đi, dù:

Nhập cư đã ba năm

Khôn nguôi nhớ mảnh hồn làng

Dẫu khóm mới nắng hồng cánh phượng

Chén bạn chén mình đêm gọi ngày sang”.*

Tôi biết, Anh là người tếu táo, thích đùa, Anh thường nói:”Phải biết hòa nhập, chứ đừng nên hòa tan”, nhưng Anh cũng là một con người đa mang, sâu nặng ân tình, nên chính Anh - mà có thể cũng là chính chúng ta, cũng phải nghĩ suy, trăn trỡ khi nghe:

Vợ bảo một mai mây trôi bèo dạt

Trong Anh còn mãi nẻo đi về!”.*

Chính vì còn mãi nẻo đi về, nên cơn bão thiên nhiên không làm sao lấn át được cơn bão lòng, nó dằn vặt Anh, những câu chữ ngỗn ngang, dồn nén tự dưng trổi dậy, ùa ra, kết thành nỗi nhớ:

Nhớ cuống rạ, dấu chân người lặn lội

Mùi cốm thơm trên nẻo đường làng

Dáng mẹ hao gầy vào ra sớm tối

Gậy khua vào bảng lảng hoàng hôn”.

Vâng, sau những nỗi niềm sẻ chia, sau những bôn ba ngày tháng, sau những lần xa cách, và cũng có thể, sau những lần sống thật, đối diện với chính mình để đo chiều dài nỗi nhớ, nỗi chờ mong, Anh đã có một lời khẳng định thật nhẹ nhàng mà sâu lắng:

Cơn mưa đầu mùa xối xả ngoài hiên

Có một người trong tim bão nổi

Tôi đi ngược phía chiều gió thổi

Cõi lòng ơi! Sao dứt thưở đi về!”.

Bài thơ đã khép lại, nhưng những gì Anh viết cứ hiện diện, cứ lắng đọng mãi như sợ đời không hiểu mình, người không hiểu mình. Đó phải chăng, cũng là một phong cách rất riêng, rất chi là Võ Văn Hoa mà người đọc, người viết cảm nhận về Anh vậy!.

Hải Chánh, ngày 20 tháng 08 năm 2008.

NGUYỄN THỊ LAI

*: Lời một bài hát.

*: Tản mạn đêm thị trấn - Thơ: Võ Văn Hoa.

25.8.2008 BÌNH THƠ

BÌNH THƠ

BÃO

(Võ Văn Hoa).

Vắng âm thanh của chú ếch đồng

Những giun dế, côn trùng muôn thưở

Đêm thị trấn mùa mưa đầu khó ngủ

Sao nhớ hoài da diết một vùng quê!

Nhớ cuống rạ, dấu chân người lặn lội

Mùi cốm thơm trên nẻo đường làng

Dáng mẹ hao gầy vào ra sớm tối

Gậy khua vào bảng lảng hoàng hôn.

Cơn mưa đầu mùa xối xả ngoài hiên

Có một người trong tim bão nổi

Tôi đi ngược phía chiều gió thổi

Cõi lòng ơi! Sao dứt thưở đi về!

Quảng Trị, một miền quê nghèo đầy gió lào cát trắng, một miền quê đầy bão lũ, cơm tám ngày ba, nhưng những ai đi xa, dù không cách núi ngăn sông, không trèo đèo, lội suối, dù chỉ trong gang tất, nhưng vẫn day dứt nhớ về. Võ Văn Hoa cũng không là ngoại lệ - bởi Anh là một người con của đồng quê chân chất, của ngọn khói lam chiều, của bữa cơm xum vầy sau một ngày làm việc, nên khi:

Vắng âm thanh những chú ếch đồng

Những giun dế, côn trùng muôn thưở

Anh trở nên khó ngủ ngay trong lòng thị trấn thơ mộng, bởi:

Sao nhớ hoài da diết một vùng quê”!

Vâng, là người, ai cũng có nỗi nhớ, với người này là nỗi nhớ gia đình, với người kia là nỗi nhớ bè bạn, với người nọ là nỗi nhớ người yêu, với một ai đó, cũng có thể là nỗi nhớ - “nhơ, nhớ cái hôn đầu tiên”*, nhưng với Anh, đó là nỗi nhớ làng, nhớ nơi chôn nhau cắt rốn, nhớ nơi mình đã từng dứt áo ra đi, dù:

Nhập cư đã ba năm

Khôn nguôi nhớ mảnh hồn làng

Dẫu khóm mới nắng hồng cánh phượng

Chén bạn chén mình đêm gọi ngày sang”.*

Tôi biết, Anh là người tếu táo, thích đùa, Anh thường nói:”Phải biết hòa nhập, chứ đừng nên hòa tan”, nhưng Anh cũng là một con người đa mang, sâu nặng ân tình, nên chính Anh - mà có thể cũng là chính chúng ta, cũng phải nghĩ suy, trăn trỡ khi nghe:

Vợ bảo một mai mây trôi bèo dạt

Trong Anh còn mãi nẻo đi về!”.*

Chính vì còn mãi nẻo đi về, nên cơn bão thiên nhiên không làm sao lấn át được cơn bão lòng, nó dằn vặt Anh, những câu chữ ngỗn ngang, dồn nén tự dưng trổi dậy, ùa ra, kết thành nỗi nhớ:

Nhớ cuống rạ, dấu chân người lặn lội

Mùi cốm thơm trên nẻo đường làng

Dáng mẹ hao gầy vào ra sớm tối

Gậy khua vào bảng lảng hoàng hôn”.

Vâng, sau những nỗi niềm sẻ chia, sau những bôn ba ngày tháng, sau những lần xa cách, và cũng có thể, sau những lần sống thật, đối diện với chính mình để đo chiều dài nỗi nhớ, nỗi chờ mong, Anh đã có một lời khẳng định thật nhẹ nhàng mà sâu lắng:

Cơn mưa đầu mùa xối xả ngoài hiên

Có một người trong tim bão nổi

Tôi đi ngược phía chiều gió thổi

Cõi lòng ơi! Sao dứt thưở đi về!”.

Bài thơ đã khép lại, nhưng những gì Anh viết cứ hiện diện, cứ lắng đọng mãi như sợ đời không hiểu mình, người không hiểu mình. Đó phải chăng, cũng là một phong cách rất riêng, rất chi là Võ Văn Hoa mà người đọc, người viết cảm nhận về Anh vậy!.

Hải Chánh, ngày 20 tháng 08 năm 2008.

NGUYỄN THỊ LAI

*: Lời một bài hát.

*: Tản mạn đêm thị trấn - Thơ: Võ Văn Hoa.

26.08.2008

HOA ĐỖ QUYÊN

Anh về đọc lại dòng thơ

Thoáng nét bên đời hoa Đỗ Quyên

Gặp em bụi phấn vương trên áo

Năm tháng theo về anh có quên !



26.08.2008

HOA ĐỖ QUYÊN

Anh về đọc lại dòng thơ

Thoáng nét bên đời hoa Đỗ Quyên

Gặp em bụi phấn vương trên áo

Năm tháng theo về anh có quên !



Thứ Bảy, 23 tháng 8, 2008

25.08.2008 Chùm ảnh về Olympic Bắc Kinh 2008!

Tối qua, 24/08/2008, Olympic Bắc Kinh bế mạc với những màn
biểu diễn ấn tượng và tuyệt vời
Gửi đến bạn bè một số bức ảnh đẹp nhất được cập nhật nóng
từ Sân vận động Tổ chim...
Nguồn: http://en.beijing2008.cn


The Olympic Emblem

Photo: Performance of the Closing ceremony

Photo: General view of the festivities

Photo: General view of the festivities

The Closing Ceremony of the Beijing 2008 Olympic Games

25.08.2008 Chùm ảnh về Olympic Bắc Kinh 2008!

Tối qua, 24/08/2008, Olympic Bắc Kinh bế mạc với những màn
biểu diễn ấn tượng và tuyệt vời
Gửi đến bạn bè một số bức ảnh đẹp nhất được cập nhật nóng
từ Sân vận động Tổ chim...
Nguồn: http://en.beijing2008.cn


The Olympic Emblem

Photo: Performance of the Closing ceremony

Photo: General view of the festivities

Photo: General view of the festivities

The Closing Ceremony of the Beijing 2008 Olympic Games

24.8.2008

CẢM NHẬN

VỀ KHÓI SÓNG TRÊN SÔNG


Mặt sông từ thuở trước nhà

Ai hay khói sóng thoảng là rất lâu

Không còn bóng thản người câu

Vỡ toang ký ức, ấm sâu tình đời.

24.8.2008

CẢM NHẬN

VỀ KHÓI SÓNG TRÊN SÔNG


Mặt sông từ thuở trước nhà

Ai hay khói sóng thoảng là rất lâu

Không còn bóng thản người câu

Vỡ toang ký ức, ấm sâu tình đời.

Thứ Sáu, 22 tháng 8, 2008

22.8. 2008

NGƯỜI HÁT TÌNH CA

Em hát tình ca da diết thế

Nồng nàn như lửa dậy si mê

Thoắt đến bao lần mây ngũ sắc

Anh lạc đào tiên chẳng muốn về

Em hát tình ca đọng mật đời

Dấu tình như thể chẳng buông lơi

Anh mang gió nắng chiều rung nhẹ

Đi tận chân mây đến cuối trời .

22.8. 2008

NGƯỜI HÁT TÌNH CA

Em hát tình ca da diết thế

Nồng nàn như lửa dậy si mê

Thoắt đến bao lần mây ngũ sắc

Anh lạc đào tiên chẳng muốn về

Em hát tình ca đọng mật đời

Dấu tình như thể chẳng buông lơi

Anh mang gió nắng chiều rung nhẹ

Đi tận chân mây đến cuối trời .

23.08.2008 Trang thơ bạn bè!





TRANG THƠ BẠN BÈ

Phan Văn Quang


Hội viên Hội VHNT Quảng Trị.

Phân hội trưởng phân hội văn học

Đã xuất bản:
-Ta ôm một nửa đời luân lạc, Thơ 1993
-Mưa nắng quanh đời, Thơ 1997




97676-quang.jpg, 91 KB



MÙA PHƯỢNG






Cớ chi hoa phượng nở trên đầu

Những quán kem chường ra mặt phố

Cơn khát ướp ly chanh đường nhỏ

Áo trắng bay dịu nắng mùa hè

Gió ngược chiều - tôi gọi - ai nghe
Em xuôi theo lòng đường mãi miết
Tôi trong tôi là tôi tình thiệt
Khi yêu em không dám tỏ bày

Chuyện xưa cũ tuột khỏi tầm tay
Cô bạn nhỏ cười tôi khờ khạo
Mai xa rồi nớ còn níu áo
Mượn mấy câu thơ nói hộ mình

Em hồn nhiên như thể vô tình
Năm tháng đi qua vườn cây trái
Phải nhủ lòng thôi rằng trở lại
Cùng bao mùa phượng nở - em xa.

==========================

Viên sỏi và ô làng xanh




Vẽ lên sân đình


Những ô làng xưa
Nét củi than
Có vòm trời riêng tuổi nhỏ
Ngày công chia cho thửa ruộng chín vàng

Lang thang lượm ở bãi sông
Từng viên sỏi nao lòng con sống dạt

Ta chuyền tình yêu vào đất
Viên sỏi qua ô làng vuông
Hai phía trời rộng mở
Dìu nhau qua từng giấc mơ

Giấc mơ cõng viên sỏi trắng vàng
Sân trước nhà em đầy bạn gặt
Thơ ngây lặn chìm trong mắt
Lúa ngô tràn mấy sân phơi...

Đi hết thời chiến tranh
Về bến chiều nhạt nắng
Lần theo bờ ruộng vắng
Tóc xanh đã phai màu

Đếm thời gian xa nhau
Để neo lòng ở lại
Con sông nhiều bến bãi
Ta chờ nhau - em ơi

Viên sỏi - ô làng xanh
Lăn hoài trong nổi nhớ
Em qua mùa chờ đợi
Trong ô làng - ngày xưa.




23.08.2008 Trang thơ bạn bè!





TRANG THƠ BẠN BÈ

Phan Văn Quang


Hội viên Hội VHNT Quảng Trị.

Phân hội trưởng phân hội văn học

Đã xuất bản:
-Ta ôm một nửa đời luân lạc, Thơ 1993
-Mưa nắng quanh đời, Thơ 1997




97676-quang.jpg, 91 KB



MÙA PHƯỢNG






Cớ chi hoa phượng nở trên đầu

Những quán kem chường ra mặt phố

Cơn khát ướp ly chanh đường nhỏ

Áo trắng bay dịu nắng mùa hè

Gió ngược chiều - tôi gọi - ai nghe
Em xuôi theo lòng đường mãi miết
Tôi trong tôi là tôi tình thiệt
Khi yêu em không dám tỏ bày

Chuyện xưa cũ tuột khỏi tầm tay
Cô bạn nhỏ cười tôi khờ khạo
Mai xa rồi nớ còn níu áo
Mượn mấy câu thơ nói hộ mình

Em hồn nhiên như thể vô tình
Năm tháng đi qua vườn cây trái
Phải nhủ lòng thôi rằng trở lại
Cùng bao mùa phượng nở - em xa.

==========================

Viên sỏi và ô làng xanh




Vẽ lên sân đình


Những ô làng xưa
Nét củi than
Có vòm trời riêng tuổi nhỏ
Ngày công chia cho thửa ruộng chín vàng

Lang thang lượm ở bãi sông
Từng viên sỏi nao lòng con sống dạt

Ta chuyền tình yêu vào đất
Viên sỏi qua ô làng vuông
Hai phía trời rộng mở
Dìu nhau qua từng giấc mơ

Giấc mơ cõng viên sỏi trắng vàng
Sân trước nhà em đầy bạn gặt
Thơ ngây lặn chìm trong mắt
Lúa ngô tràn mấy sân phơi...

Đi hết thời chiến tranh
Về bến chiều nhạt nắng
Lần theo bờ ruộng vắng
Tóc xanh đã phai màu

Đếm thời gian xa nhau
Để neo lòng ở lại
Con sông nhiều bến bãi
Ta chờ nhau - em ơi

Viên sỏi - ô làng xanh
Lăn hoài trong nổi nhớ
Em qua mùa chờ đợi
Trong ô làng - ngày xưa.