Sáng nay, nhân về xã Hải Quế công tác, khảo sát đời sống cộng đồng, băng qua những bãi cát đến nao lòng, nhớ một thời ấu thơ và đồng cảm viết bài này!
KHOAI CÁT
Mấy gánh bổi,
mấy gánh phân.
Mẹ trồng khoai cát rú gần bãi xa.
Gánh đi
nặng nhọc
quan hà.
Gánh về
nhẹ sọt khoai và nuôi con !
Băng qua trảng cát lối mòn.
Bâng khuâng nhớ mẹ như còn vị xưa...
11h cùng ngày.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cảm ơn PNC và nhà thơ Võ Quê! Ta còn mẹ trên đời...
Trả lờiXóaNghe chú nhắc đến Khoai làm con nhớ đến hồi nhỏ quá. Nhớ ngày đó cứ mỗi lần con đi học về là phải đội 1 thúng khoai luộc để đem xuống chợ bán!
Trả lờiXóaAnh em mình lớn lên từ khoai sắn. Biết ơn mẹ quê nhà!
Trả lờiXóa