Quê Lương Điền, Hải Sơn, Hải Lăng. Hiện anh là nhà giáo ở thành phố Đà Nẵng. Đam mê thơ văn từ nhỏ, thơ anh chất chứa nổi niềm yêu thương nhân thế.Anh không chỉ dạy giỏi Tiếng Anh mà còn giỏi Tiếng Em.Sau chuyến về quê vừa rồi, chúc anh sự nghiệp thơ văn tiếp tục trào ra ngọn bút!
MẮT BỒ CÂU
Về qua chợ Sãi tần ngần
hỏi thăm hồ thị thế tần giờ đâu?
em tròn hột mít nâu nâu
môi hồng nhỏ
mắt bồ câu
lúng liềng
má em chúm chím đồng tiền
tóc em xõa chấm vai mềm
áo thơm
qua chùa tỉnh hội đường trơn
mấy lần trễ học
mấy hôm đứng ngoài
nhìn vào lớp
em cười tươi
tôi quên thầy giảng
cùng cười với em
rồi em bỏ lớp tìm duyên
bỏ ai hè đỏ đèn đêm Nguyễn Hoàng
những mùa thi
những mùa thi
lăn tròn
lăn mòn hết tóc
vẫn còn nhớ em
mấy hôm đứng ngoài
Trả lờiXóanhìn vào lớp
em cười tươi
tôi quên thầy giảng
cùng cười với em
---------------------
Câu thỏ tự nhiên nhẹ nhàng mà lắng nhe trong lòng bạn đọc !
Nguyễn Khắc Phước ơi! Anh ..."có nghe thấy gì không?"
Trả lờiXóaVề qua chợ Sãi tần ngần
Trả lờiXóahỏi thăm hồ thị thế tần giờ đâu?
Trịnh Công Sơn có "Ngày xưa Hoàng thị" còn anh Hồ thị là ai rứa? (Hỏi nhỏ nghe)
"nhìn vào lớp
Trả lờiXóaem cười tươi
tôi quên thầy giảng
cùng cười với em"
Cái chú Phước này học hỏng chịu học mà liếc liếc ngó ngó đâu không hà! Hihi
Cám ơn Hoa đã cho đăng bài thơ. Chính nhờ bài thơ ấy đã bay sang đến xứ Hoa kỳ và Thể Tần đã liên lạc với mìn qua...email.
Trả lờiXóa@ Anh NKP thân mến!
Trả lờiXóaThế thì hạnh phúc cho "tại hạ"lắm lắm!Hoa đã góp phần nối"CẦU VIỄN THÔNG", hóa ra HỒ THỊ THỂ TẦN là đây!Chúc phúc hai người!