Thứ Hai, 30 tháng 6, 2008

02.7. 2008 CHIÊU TUYẾT CHO MỘT PHƯƠNG NGỮ BỊ HIỂU LẦM

CHIÊU TUYẾT
CHO MỘT PHƯƠNG NGỮ BỊ HIỂU LẦM

Hải Lăng – vùng đất phía Nam của tỉnh Quảng Trị, nơi có một nguồn văn học dân gian phong phú, đa dạng, nhiều màu vẻ. Từ “điệu hò Như Lệ” đến “Làng nói lóng Phú Hải”, từ “bài ca cổ: Kẻ Diên xưa” đến “tình sử Ô Lâu - một tượng đài bất tử”... tất cả đã đi vào sách sử và đã thấm sâu vào máu thịt của nhân dân.
Không thể thống kê hết và ghi hết “một góc kho tàng văn học dân gian” này, trong phạm vi bài trao đổi dưới đây, tôi những mong muốn chiêu tuyết cho một phương ngữ bấy lâu đã có nhiều người hiểu sai lệch ý nghĩa.
Ở cái rốn của huyện gồm một số xã vùng giữa: Hải Thiện, Hải Thành, Hải Ba... đã xuất hiện một câu nói cửa miệng của nhiều người:
“CÁ CU HOAN, QUAN CỔ LUỸ, ĐĨ TRUNG ĐƠN”.
Làng Cu Hoan ( thuộc xã Hải Thiện) vốn có một cánh đồng rộng, ruộng lại sâu, quanh năm bùn lầy nước đọng nên cá đến ở rất nhiều, đánh bắt lúc nào cũng có, mùa nào cũng có. Còn ở Cổ Luỹ (thuộc xã Hải Ba) nơi ngày xưa vốn có nhiều người nổi tiếng học giỏi, có tài “kinh bang tế thế”... “Cá Cu Hoan, Quan Cổ Luỹ”, hai vế này trong thực tế là vậy, không cần bàn nhiều. đáng bàn nhất là ở vế thứ 3: “Đĩ Trung Đơn” ( Trung Đơn thuộc xã Hải Thành) có hai luồng nghĩ lệch nhau:

Luồng thứ nhất cho rằng con gái Trung Đơn là đĩ thoả, phần lớn “bán trôn nuôi miệng”...
Luồng thứ hai: Đĩ, từ nguyên của nó là “đị” “Mần đị” có nghĩa là làm dáng, làm đẹp, biết cách ăn diện.
Thực tế thì con gái Trung Đơn biết cách làm đẹp từ thời xa xưa. Hơn mười năm trước, khi còn sống, bố tôi lúc ấy đã trên 80 tuổi kể rằng:” Quanh vùng Hải Lăng này có hai nơi nổi tiếng là có nhiều phụ nữ đẹp: Đó là ở Trà Lộc (Hải Xuân) con gái quanh năm suốt tháng chuyên nghề canh cửi, thêu thùa nên chi “trắng da, dài tóc”... Sau đó là phái nữ Trung Đơn nhiều người đẹp bởi biết cách chưng diện”.
Nói một cách hiện đại là con gái Trung Đơn đã biết thực hiện khẩu hiệu “nhất dáng, nhì da, thứ ba mốt” từ lâu rồi!
Giữa hai luồng ý kiến trên xem ra thì luồng thứ nhất không ổn, không có sức thuyết phục.
Hãy trả lại vẻ đẹp ý nghĩa của một phương ngữ bấy lâu nay bị hiểu lầm!

VÕ VĂN HOA




02.7. 2008 CHIÊU TUYẾT CHO MỘT PHƯƠNG NGỮ BỊ HIỂU LẦM

CHIÊU TUYẾT
CHO MỘT PHƯƠNG NGỮ BỊ HIỂU LẦM

Hải Lăng – vùng đất phía Nam của tỉnh Quảng Trị, nơi có một nguồn văn học dân gian phong phú, đa dạng, nhiều màu vẻ. Từ “điệu hò Như Lệ” đến “Làng nói lóng Phú Hải”, từ “bài ca cổ: Kẻ Diên xưa” đến “tình sử Ô Lâu - một tượng đài bất tử”... tất cả đã đi vào sách sử và đã thấm sâu vào máu thịt của nhân dân.
Không thể thống kê hết và ghi hết “một góc kho tàng văn học dân gian” này, trong phạm vi bài trao đổi dưới đây, tôi những mong muốn chiêu tuyết cho một phương ngữ bấy lâu đã có nhiều người hiểu sai lệch ý nghĩa.
Ở cái rốn của huyện gồm một số xã vùng giữa: Hải Thiện, Hải Thành, Hải Ba... đã xuất hiện một câu nói cửa miệng của nhiều người:
“CÁ CU HOAN, QUAN CỔ LUỸ, ĐĨ TRUNG ĐƠN”.
Làng Cu Hoan ( thuộc xã Hải Thiện) vốn có một cánh đồng rộng, ruộng lại sâu, quanh năm bùn lầy nước đọng nên cá đến ở rất nhiều, đánh bắt lúc nào cũng có, mùa nào cũng có. Còn ở Cổ Luỹ (thuộc xã Hải Ba) nơi ngày xưa vốn có nhiều người nổi tiếng học giỏi, có tài “kinh bang tế thế”... “Cá Cu Hoan, Quan Cổ Luỹ”, hai vế này trong thực tế là vậy, không cần bàn nhiều. đáng bàn nhất là ở vế thứ 3: “Đĩ Trung Đơn” ( Trung Đơn thuộc xã Hải Thành) có hai luồng nghĩ lệch nhau:

Luồng thứ nhất cho rằng con gái Trung Đơn là đĩ thoả, phần lớn “bán trôn nuôi miệng”...
Luồng thứ hai: Đĩ, từ nguyên của nó là “đị” “Mần đị” có nghĩa là làm dáng, làm đẹp, biết cách ăn diện.
Thực tế thì con gái Trung Đơn biết cách làm đẹp từ thời xa xưa. Hơn mười năm trước, khi còn sống, bố tôi lúc ấy đã trên 80 tuổi kể rằng:” Quanh vùng Hải Lăng này có hai nơi nổi tiếng là có nhiều phụ nữ đẹp: Đó là ở Trà Lộc (Hải Xuân) con gái quanh năm suốt tháng chuyên nghề canh cửi, thêu thùa nên chi “trắng da, dài tóc”... Sau đó là phái nữ Trung Đơn nhiều người đẹp bởi biết cách chưng diện”.
Nói một cách hiện đại là con gái Trung Đơn đã biết thực hiện khẩu hiệu “nhất dáng, nhì da, thứ ba mốt” từ lâu rồi!
Giữa hai luồng ý kiến trên xem ra thì luồng thứ nhất không ổn, không có sức thuyết phục.
Hãy trả lại vẻ đẹp ý nghĩa của một phương ngữ bấy lâu nay bị hiểu lầm!

VÕ VĂN HOA




Chủ Nhật, 29 tháng 6, 2008

01.7. 2008 GHI Ở ĐỀN ĐÔ




GHI Ở ĐỀN ĐÔ



Đền Đô, tôi về một sớm

Trời thu Kinh Bắc hương bay

Cổ Đài nghìn năm in dấu

Ơn vua đời Lý sâu dày !


01.7. 2008 GHI Ở ĐỀN ĐÔ




GHI Ở ĐỀN ĐÔ



Đền Đô, tôi về một sớm

Trời thu Kinh Bắc hương bay

Cổ Đài nghìn năm in dấu

Ơn vua đời Lý sâu dày !


30.6.2008 THƠ PHẠM BÁ NHƠN!

TRANG THƠ BẠN BÈ: Phạm Bá Nhơn-tác giả tập thơ "Khung trời mây trắng"- người con của làng Diên Sanh, Hải Thọ, Hải Lăng sáng nay đã Email từ Bà-Rịa Vũng Tàu đến tôi chùm thơ dài.Xin giới thiệu hai trong số 39 bài thơ của anh, người con quê hương- ly hương bất ly tổ.

NGÀY VỀ QUẢNG TRỊ

Tôi xin hẹn, một mai về Quảng Trị

Thăm dòng sông, bãi cát với làng quê

Thương mãnh đất một thời nuôi tôi lớn

Thuở mẹ cha nơi ấy vẫn đi về

Quảng Trị ơi, quê hương và nguồn cội

Mới vừa xa, mà lòng nhớ khôn vơi

Làm sao quên, những chiều nơi xóm nhỏ

Ngày ra đi, xao xuyến mãi trong đời

Dưới bờ tre, cơn gió nồm mát rượi

Thổi hiu hiu từng vạt cỏ xanh non

Đất Hải Lăng con đê nằm ngăn nước

Bến Cây Da đò củ vẫn đang còn

Mối tình xưa, thuở yêu đầu lưu luyến

Mộng chưa tròn con nước rẽ chia đôi

Thạch Hãn ơi, buồn khơi dòng Vĩnh Định

Người thương tôi, em biền biệt mô rồi?

Hỡi đất quê, một đời tôi tắm gội

Thương Đông Hà, nắng lửa bụi khe Sanh

Buổi Chợ Phiên, chóng tàn bao nuối tiếc

Khát khao lòng, Cam Lộ bát chè xanh

Đêm Gio Linh, trùm chăn nghe mưa lạnh

Bến Hải buồn, hoang vắng bãi bồi xưa

Thời khói lửa, quê nghèo chia đôi nữa

Đám trẻ thơ bom đạn vẫn không chừa

Ba Lòng ơi, xuôi đò về Cửa Việt

Ngắm trùng khơi, Cồn Cỏ thóang xa mờ

Em gái nhỏ, giữa trưa ngồi vá lưới

Tái tê tôi, dạo ấy đến bây giờ

Tôi sẽ viếng, thắp nén nhang đầu mộ

Nghi ngút buồn, hiện hóa Cổ Thành xưa

Đêm rực sáng, ngàn lớp người ngã xuống

Cho đất lành, xanh trái nước nhà yên

Quảng Trị ơi, qua bao lần đi biệt

Mới hay lòng da diết nỗi hòai mong

Giữa tim tôi Quê hương là ước vọng

Hẹn một mai con nước sẽ xuôi dòng.


EM VỀ QUÊ TÔI

Em ghé về thăm quê tôi đó

Có thấy Trường Sơn rụng lá vàng

Buổi chiều rảo bước quanh Thánh Địa

Ngắm những Đồi Sim nở rộn ràng

Em có về thăm những xóm thôn

Khói mờ mái lá buổi hoàng hôn

Dân tôi đời vẫn từng lam lũ

Vất vã bao năm mãi dập dồn

Em có ghé về thăm xứ Hải

Ngắm dòng nước lũ vở bờ đê

Nghe phèng la dục thay lời hát

Vọng giữa quê hương khúc não nề

Từ thuở xa rồi mãnh đất quê

Vẫn mong có những sớm mai về

Mẹ vui mừng đón ngay đầu ngỏ

Thõa nguyện lòng con những hẹn thề.

15-08-2007.

30.6.2008 THƠ PHẠM BÁ NHƠN!

TRANG THƠ BẠN BÈ: Phạm Bá Nhơn-tác giả tập thơ "Khung trời mây trắng"- người con của làng Diên Sanh, Hải Thọ, Hải Lăng sáng nay đã Email từ Bà-Rịa Vũng Tàu đến tôi chùm thơ dài.Xin giới thiệu hai trong số 39 bài thơ của anh, người con quê hương- ly hương bất ly tổ.

NGÀY VỀ QUẢNG TRỊ

Tôi xin hẹn, một mai về Quảng Trị

Thăm dòng sông, bãi cát với làng quê

Thương mãnh đất một thời nuôi tôi lớn

Thuở mẹ cha nơi ấy vẫn đi về

Quảng Trị ơi, quê hương và nguồn cội

Mới vừa xa, mà lòng nhớ khôn vơi

Làm sao quên, những chiều nơi xóm nhỏ

Ngày ra đi, xao xuyến mãi trong đời

Dưới bờ tre, cơn gió nồm mát rượi

Thổi hiu hiu từng vạt cỏ xanh non

Đất Hải Lăng con đê nằm ngăn nước

Bến Cây Da đò củ vẫn đang còn

Mối tình xưa, thuở yêu đầu lưu luyến

Mộng chưa tròn con nước rẽ chia đôi

Thạch Hãn ơi, buồn khơi dòng Vĩnh Định

Người thương tôi, em biền biệt mô rồi?

Hỡi đất quê, một đời tôi tắm gội

Thương Đông Hà, nắng lửa bụi khe Sanh

Buổi Chợ Phiên, chóng tàn bao nuối tiếc

Khát khao lòng, Cam Lộ bát chè xanh

Đêm Gio Linh, trùm chăn nghe mưa lạnh

Bến Hải buồn, hoang vắng bãi bồi xưa

Thời khói lửa, quê nghèo chia đôi nữa

Đám trẻ thơ bom đạn vẫn không chừa

Ba Lòng ơi, xuôi đò về Cửa Việt

Ngắm trùng khơi, Cồn Cỏ thóang xa mờ

Em gái nhỏ, giữa trưa ngồi vá lưới

Tái tê tôi, dạo ấy đến bây giờ

Tôi sẽ viếng, thắp nén nhang đầu mộ

Nghi ngút buồn, hiện hóa Cổ Thành xưa

Đêm rực sáng, ngàn lớp người ngã xuống

Cho đất lành, xanh trái nước nhà yên

Quảng Trị ơi, qua bao lần đi biệt

Mới hay lòng da diết nỗi hòai mong

Giữa tim tôi Quê hương là ước vọng

Hẹn một mai con nước sẽ xuôi dòng.


EM VỀ QUÊ TÔI

Em ghé về thăm quê tôi đó

Có thấy Trường Sơn rụng lá vàng

Buổi chiều rảo bước quanh Thánh Địa

Ngắm những Đồi Sim nở rộn ràng

Em có về thăm những xóm thôn

Khói mờ mái lá buổi hoàng hôn

Dân tôi đời vẫn từng lam lũ

Vất vã bao năm mãi dập dồn

Em có ghé về thăm xứ Hải

Ngắm dòng nước lũ vở bờ đê

Nghe phèng la dục thay lời hát

Vọng giữa quê hương khúc não nề

Từ thuở xa rồi mãnh đất quê

Vẫn mong có những sớm mai về

Mẹ vui mừng đón ngay đầu ngỏ

Thõa nguyện lòng con những hẹn thề.

15-08-2007.

30.6. 2008 CON GÁI LÀNG VĂN

CON GÁI LÀNG VĂN

Mẹ ngày xưa chắc đẹp lắm
Con gái làng Văn đi lấy chồng
Có kẻ phong trần ngơ ngẩn tiếc
Từ đây vắng bóng một bông hồng.

Con lại về thăm quê ngoại ta
Hội làng vừa mới được mở ra
Các dì - con thấy đều xinh cả
Tuổi trẻ tình yêu đẹp mọi nhà

Con gái làng Văn bạn biết không ?
Đoan trang tính cách, má môi hồng
Ruộng lúa, biền ngô ... xanh tiếng hát
Ấm lòng bè bạn những chiều đông !

Hội làng khép lại... hẹn mùa trăng
Giã bạn bây giờ biết nói năng...
Con lại soi mình về thuở ...bố
Cháy lòng bên mẹ cội làng Văn
Ngày hội làng 8/12/2002



30.6. 2008 CON GÁI LÀNG VĂN

CON GÁI LÀNG VĂN

Mẹ ngày xưa chắc đẹp lắm
Con gái làng Văn đi lấy chồng
Có kẻ phong trần ngơ ngẩn tiếc
Từ đây vắng bóng một bông hồng.

Con lại về thăm quê ngoại ta
Hội làng vừa mới được mở ra
Các dì - con thấy đều xinh cả
Tuổi trẻ tình yêu đẹp mọi nhà

Con gái làng Văn bạn biết không ?
Đoan trang tính cách, má môi hồng
Ruộng lúa, biền ngô ... xanh tiếng hát
Ấm lòng bè bạn những chiều đông !

Hội làng khép lại... hẹn mùa trăng
Giã bạn bây giờ biết nói năng...
Con lại soi mình về thuở ...bố
Cháy lòng bên mẹ cội làng Văn
Ngày hội làng 8/12/2002



Thứ Bảy, 28 tháng 6, 2008

29.06.2008 DỌC ĐƯỜNG 1!

DỌC ĐƯỜNG 1

Sau ba ngày dự Đại hội Công đoàn tỉnh Quảng Trị , trở về nhà, mình lại tiếp tục lên đường đi Văn Quỹ nhân sự việc thi sĩ Nguyễn Văn Đắc- tác giả bài thơ “Cái rốn” nổi tiếng- mời tham dự lễ khánh thành công trình báo hiếu- Lăng mộ song thân. Anh em bạn bè từ Quảng Trị vào và cùng đi.Bác sĩ Nguyễn Thanh, PGĐ Bệnh viện Triệu Hải vốn yêu mê văn nghệ như yêu mê khoa học, trong nhà lúc nào cũng có sẵn “Văn nghệ già”, “Văn nghệ trẻ”…, chở mình. Dọc đường, Thanh tâm sự:

1. ”Tóc mai sợi vắn sợi dài

Lấy nhau không đặng, thương hoài ngàn năm!”

Không biết cách cảm của anh Hoa thế nào đối với hai câu ca dao này? Thanh nghĩ đây là một trong những câu hay trong kho tàng văn học dân gian nước nhà. Chuyện yêu nhau, lấy nhau là bình thường,”bách niên giai lão”là bình thường.

Trong thực tế, có những trường hợp “đôi ta thương chắc mần ri/Mẹ cha mần rứa, anh thì mần răng?” . Trên cái bình thường là lấy nhau không đặng, để rồi nhớ thương da diết gấp bội lần!

Không đổ lỗi cho ai hết. Nhiều khi do nhiều yếu tố khách quan nhưng anh tính xem trăm năm so với ngàn năm!

Phải chăng”tình chỉ đẹp khi còn dang dở…”?

2. Trước đây có lần nghe tôi kể dí dỏm câu chuyện một cô giáo khi dạy bài giảng văn:

"Trên đồng cạn, dưới đồng sâu

Chồng cày vợ cấy,con trâu đi bừa"

Một học sinh thông minh, năng động hỏi lại cô.

-Thưa cô, nội dung câu ca dao trên chưa ổn .Chồng cày vợ cấy thế thì con trâu đi bừa với ai?

Trước tình huống sư phạm này, cô giáo xử lý ngay:

- Em bình tĩnh, cô nói chưa hết. Em nghe nguyên văn nhé:

Trên đồng cạn, dưới đồng sâu

Chồng cày vợ cấy,con trâu đi bừa

May mà hôm ấy trời mưa!

Có thằng con rễ đi bừa với trâu.

Bác sĩ Thanh có phát kiến thật lạ về ý nghĩa phồn thực của hai câu trên. Tôi không ngờ tới. Có dịp tôi sẽ kể trực tiếp thì hay hơn!


Bạn thấy chuyên mục mới này như thế nào?




Rất hay!

1


Hay!

0


Chưa hay lắm!

0


Tạm được!

0





Sign in to vote

29.06.2008 DỌC ĐƯỜNG 1!

DỌC ĐƯỜNG 1

Sau ba ngày dự Đại hội Công đoàn tỉnh Quảng Trị , trở về nhà, mình lại tiếp tục lên đường đi Văn Quỹ nhân sự việc thi sĩ Nguyễn Văn Đắc- tác giả bài thơ “Cái rốn” nổi tiếng- mời tham dự lễ khánh thành công trình báo hiếu- Lăng mộ song thân. Anh em bạn bè từ Quảng Trị vào và cùng đi.Bác sĩ Nguyễn Thanh, PGĐ Bệnh viện Triệu Hải vốn yêu mê văn nghệ như yêu mê khoa học, trong nhà lúc nào cũng có sẵn “Văn nghệ già”, “Văn nghệ trẻ”…, chở mình. Dọc đường, Thanh tâm sự:

1. ”Tóc mai sợi vắn sợi dài

Lấy nhau không đặng, thương hoài ngàn năm!”

Không biết cách cảm của anh Hoa thế nào đối với hai câu ca dao này? Thanh nghĩ đây là một trong những câu hay trong kho tàng văn học dân gian nước nhà. Chuyện yêu nhau, lấy nhau là bình thường,”bách niên giai lão”là bình thường.

Trong thực tế, có những trường hợp “đôi ta thương chắc mần ri/Mẹ cha mần rứa, anh thì mần răng?” . Trên cái bình thường là lấy nhau không đặng, để rồi nhớ thương da diết gấp bội lần!

Không đổ lỗi cho ai hết. Nhiều khi do nhiều yếu tố khách quan nhưng anh tính xem trăm năm so với ngàn năm!

Phải chăng”tình chỉ đẹp khi còn dang dở…”?

2. Trước đây có lần nghe tôi kể dí dỏm câu chuyện một cô giáo khi dạy bài giảng văn:

"Trên đồng cạn, dưới đồng sâu

Chồng cày vợ cấy,con trâu đi bừa"

Một học sinh thông minh, năng động hỏi lại cô.

-Thưa cô, nội dung câu ca dao trên chưa ổn .Chồng cày vợ cấy thế thì con trâu đi bừa với ai?

Trước tình huống sư phạm này, cô giáo xử lý ngay:

- Em bình tĩnh, cô nói chưa hết. Em nghe nguyên văn nhé:

Trên đồng cạn, dưới đồng sâu

Chồng cày vợ cấy,con trâu đi bừa

May mà hôm ấy trời mưa!

Có thằng con rễ đi bừa với trâu.

Bác sĩ Thanh có phát kiến thật lạ về ý nghĩa phồn thực của hai câu trên. Tôi không ngờ tới. Có dịp tôi sẽ kể trực tiếp thì hay hơn!


Bạn thấy chuyên mục mới này như thế nào?




Rất hay!

1


Hay!

0


Chưa hay lắm!

0


Tạm được!

0





Sign in to vote

Thứ Năm, 26 tháng 6, 2008

26.6.2008GỬI EM TRAI

GỬI EM TRAI

Anh bên này Đông Trường Sơn

Thái Lan em đến xanh hơn mọi ngày

Nói gì trong buổi chia tay!

Hẹn ngày gặp lại chuốc say thơ nồng

Đông Hà,14h 26/6/2008

26.6.2008GỬI EM TRAI

GỬI EM TRAI

Anh bên này Đông Trường Sơn

Thái Lan em đến xanh hơn mọi ngày

Nói gì trong buổi chia tay!

Hẹn ngày gặp lại chuốc say thơ nồng

Đông Hà,14h 26/6/2008

Thứ Hai, 23 tháng 6, 2008

25.6. 2008 BỐ

BỐ

Bố - người thầy đầu tiên của con

Truyền dạy cho con những : Minh tâm Bửu giám ...

Lên chút nữa , qua truông dài rú rậm

Bố dắt con mỗi sớm đến trường.



Thời gian khó, nhà đong từng bữa gạo

Nếp gia phong từ mũi chỉ đường kim

Bố răn dạy học văn, học lễ

Để mai sau con mãi kiếm tìm



Con đã lớn : Lập ngôn, lập chí

Bố vui sao những đứa con mình

Củng cố đời con, đời bố hy sinh

Con thấy bố - người "trồng người" hạnh phúc



Giờ sang tuổi tám mươi tai lãng, mắt mờ

Tâm vẫn sáng, nếp nhà xưa vẫn giữ

Ngày đi xa, con càng thêm hiểu bố

Bố mãi là người trong trái tim con .



Hà Nội, 1/10/1997


25.6. 2008 BỐ

BỐ

Bố - người thầy đầu tiên của con

Truyền dạy cho con những : Minh tâm Bửu giám ...

Lên chút nữa , qua truông dài rú rậm

Bố dắt con mỗi sớm đến trường.



Thời gian khó, nhà đong từng bữa gạo

Nếp gia phong từ mũi chỉ đường kim

Bố răn dạy học văn, học lễ

Để mai sau con mãi kiếm tìm



Con đã lớn : Lập ngôn, lập chí

Bố vui sao những đứa con mình

Củng cố đời con, đời bố hy sinh

Con thấy bố - người "trồng người" hạnh phúc



Giờ sang tuổi tám mươi tai lãng, mắt mờ

Tâm vẫn sáng, nếp nhà xưa vẫn giữ

Ngày đi xa, con càng thêm hiểu bố

Bố mãi là người trong trái tim con .



Hà Nội, 1/10/1997


Chủ Nhật, 22 tháng 6, 2008

24.4. 2008 NGƯỢC CHIỀU NHỮNG CON CHIM TRỐN TUYẾT

* " Có lần nhà báo NGUYỄN HOÀN sau một lần gặp ở TRI ÂM CÁC đã online với tôi:

Em đã ra đến Đông Hà

Cảm ơn thi sĩ Võ Hoa rất nhiều

Làm sao nói hết thương yêu

Con chim trốn tuyết sớm chiều vẫn bay!

"Nhà Trịnh học" đã đồng cảm và chia sẻ! Và vì thế NGƯỢC CHIỀU

NHỮNG CON CHIM TRỐN TUYẾT tái xuất...





NGƯỢC CHIỀU

NHỮNG CON CHIM TRỐN TUYẾT



Anh ngược chiều những con chim xứ lạnh

Đi về phía trái tim

Ấm nồng Tổ quốc



Những sông Đuống, sông Hồng chảy qua bài học.

Những hoa đào thao thức mầm xuân

Gác Khuê Văn và Lăng Bác

Bài thơ ai tạc đến xanh ngần !



Mai anh giã từ Quảng Trị

Đêm nghe trời đổ mưa

Xin chia tay em nhé

Hỡi em hiền ngoan xưa !



Anh ngược chiều những con chim trốn tuyết

Lòng rất xanh xanh đến không ngờ !

Mặt trời đỏ - vừng dương soi phía trước

Để bây giờ không thấy lạnh đâu em ...

1994




24.4. 2008 NGƯỢC CHIỀU NHỮNG CON CHIM TRỐN TUYẾT

* " Có lần nhà báo NGUYỄN HOÀN sau một lần gặp ở TRI ÂM CÁC đã online với tôi:

Em đã ra đến Đông Hà

Cảm ơn thi sĩ Võ Hoa rất nhiều

Làm sao nói hết thương yêu

Con chim trốn tuyết sớm chiều vẫn bay!

"Nhà Trịnh học" đã đồng cảm và chia sẻ! Và vì thế NGƯỢC CHIỀU

NHỮNG CON CHIM TRỐN TUYẾT tái xuất...





NGƯỢC CHIỀU

NHỮNG CON CHIM TRỐN TUYẾT



Anh ngược chiều những con chim xứ lạnh

Đi về phía trái tim

Ấm nồng Tổ quốc



Những sông Đuống, sông Hồng chảy qua bài học.

Những hoa đào thao thức mầm xuân

Gác Khuê Văn và Lăng Bác

Bài thơ ai tạc đến xanh ngần !



Mai anh giã từ Quảng Trị

Đêm nghe trời đổ mưa

Xin chia tay em nhé

Hỡi em hiền ngoan xưa !



Anh ngược chiều những con chim trốn tuyết

Lòng rất xanh xanh đến không ngờ !

Mặt trời đỏ - vừng dương soi phía trước

Để bây giờ không thấy lạnh đâu em ...

1994




23.6.2008 TIÊN ĐIỀN

TIÊN ĐIỀN



Làng nghèo như bao làng quê khác. Sóng Cửa Hội vẫn vỗ vào đất liền âm ba của thơ. Tôi qua Tiên Điền không phải bất ngờ. Chữ " Tâm" kia lâu rồi, Nguyễn nói.

Khu di tích: " Nhà Tư Văn" các danh sĩ từng ngồi. Chuyện thơ văn đâu chỉ việc xếp bằng tròn. Còn lớn hơn luận về kinh bang tế thế. Danh gia vọng tộc như Nguyễn, có thể kể thêm làng bên có Uy Viễn tướng công.

Tôi cảm phục trước văn bia Nguyễn Nghiễm ngợi ca công đức thân phụ Nguyễn Quỳnh. Và đền thờ Nguyễn, mộ Nguyễn. Người đời sau ghi nhớ tài danh " Bất tri tam bách dư niên hậu ", chưa đủ ba trăm năm sau, tôi đã đến và mừng Nguyễn mãi sống.

Tế Hanh có " Bài học nhỏ về nhà thơ lớn", chuyện hôm nay có khác hơn. Trẻ em ở đầu làng đã đọc thuộc Kiều, đương nhiên, còn chỉ tận tường cho tôi đường về mộ Nguyễn.

Tiên Điền tôi qua, chỉ mới lần đầu thôi. Nhưng người giảng Kiều lâu năm trong tôi sẽ nhập thần hơn từ buổi sớm mai này.


23.6.2008 TIÊN ĐIỀN

TIÊN ĐIỀN



Làng nghèo như bao làng quê khác. Sóng Cửa Hội vẫn vỗ vào đất liền âm ba của thơ. Tôi qua Tiên Điền không phải bất ngờ. Chữ " Tâm" kia lâu rồi, Nguyễn nói.

Khu di tích: " Nhà Tư Văn" các danh sĩ từng ngồi. Chuyện thơ văn đâu chỉ việc xếp bằng tròn. Còn lớn hơn luận về kinh bang tế thế. Danh gia vọng tộc như Nguyễn, có thể kể thêm làng bên có Uy Viễn tướng công.

Tôi cảm phục trước văn bia Nguyễn Nghiễm ngợi ca công đức thân phụ Nguyễn Quỳnh. Và đền thờ Nguyễn, mộ Nguyễn. Người đời sau ghi nhớ tài danh " Bất tri tam bách dư niên hậu ", chưa đủ ba trăm năm sau, tôi đã đến và mừng Nguyễn mãi sống.

Tế Hanh có " Bài học nhỏ về nhà thơ lớn", chuyện hôm nay có khác hơn. Trẻ em ở đầu làng đã đọc thuộc Kiều, đương nhiên, còn chỉ tận tường cho tôi đường về mộ Nguyễn.

Tiên Điền tôi qua, chỉ mới lần đầu thôi. Nhưng người giảng Kiều lâu năm trong tôi sẽ nhập thần hơn từ buổi sớm mai này.


Thứ Sáu, 20 tháng 6, 2008

21.6. 2008 RIÊNG TẶNG MỘT NGƯỜI

Ta có mùa thu thật tuyệt vời!
Một mùa thu không nói hết bằng lời.
Không thể là "mùa thu chết"
Ta còn em thương nhớ ngàn đời!

21.6. 2008 RIÊNG TẶNG MỘT NGƯỜI

Ta có mùa thu thật tuyệt vời!
Một mùa thu không nói hết bằng lời.
Không thể là "mùa thu chết"
Ta còn em thương nhớ ngàn đời!

Thứ Tư, 18 tháng 6, 2008

19.6. 2008 THƯ GỬI NHỮNG NGƯỜI YÊU MẾN CỦA TÔI

Trang Weblogs của tôi chính thức đi vào sử dụng từ ngày 19.5.2008 đến nay vừa tròn tháng.Tôi rất vui mừng được anh em, bạn bè quan tâm ghé thăm, với số lượt người tôi không ngờ tới: 2345.

Nhân đây, chủ nhân xin cảm ơn và mong sao được sự tiếp tục kết nối cuả anh em, bạn bè.Tôi đang có kế hoạch mở thêm chuyên mục"BẠN BÈ" bao gồm THƠ VĂN, DU KÝ, THƯ GIÃN...

Để tiện chuyển tải bài vở (đúng nguyên văn), đề nghị các bạn gửi tác phẩm của mình theo địa chỉ:Email: vovanhoahl@ yahoo.com. Thống nhất theo Font Unicode để tiện giới thiệu.

Chào thân ái!

VÕ VĂN HOA

19.6. 2008 THƯ GỬI NHỮNG NGƯỜI YÊU MẾN CỦA TÔI

Trang Weblogs của tôi chính thức đi vào sử dụng từ ngày 19.5.2008 đến nay vừa tròn tháng.Tôi rất vui mừng được anh em, bạn bè quan tâm ghé thăm, với số lượt người tôi không ngờ tới: 2345.

Nhân đây, chủ nhân xin cảm ơn và mong sao được sự tiếp tục kết nối cuả anh em, bạn bè.Tôi đang có kế hoạch mở thêm chuyên mục"BẠN BÈ" bao gồm THƠ VĂN, DU KÝ, THƯ GIÃN...

Để tiện chuyển tải bài vở (đúng nguyên văn), đề nghị các bạn gửi tác phẩm của mình theo địa chỉ:Email: vovanhoahl@ yahoo.com. Thống nhất theo Font Unicode để tiện giới thiệu.

Chào thân ái!

VÕ VĂN HOA

Thứ Hai, 16 tháng 6, 2008

18.6. 2008 ĐÊM ĐÀ LẠT

ĐÊM ĐÀ LẠT
Đêm chùng xuống thung xanh
Một Đà Lạt mờ sương ảo ảnh
Ven Hồ Xuân Hương se lạnh
Bạn cùng tôi rong suốt bao ngày.

Tháp Vi- ba phản quang
Như Ép - phen của " Pa - ri thu nhỏ " *
Đêm Đà Lạt mới hình dung phố
Một trời hoa cao nguyên

Vó ngựa nào đưa tôi đến cùng em
Hương dạ lan cồn cào nhịp thở
Mai " Xa rồi em có nhớ ..." **
Đà Lạt ơi, đêm rộng đến vô cùng

V.V.H
* Người Pháp gọi Đà Lạt là " Le petit Paris " (Pari nhỏ )
** Trích lời bài hát " Thôi nhé Đà Lạt mơ, xa rồi em có nhớ ..."

18.6. 2008 ĐÊM ĐÀ LẠT

ĐÊM ĐÀ LẠT
Đêm chùng xuống thung xanh
Một Đà Lạt mờ sương ảo ảnh
Ven Hồ Xuân Hương se lạnh
Bạn cùng tôi rong suốt bao ngày.

Tháp Vi- ba phản quang
Như Ép - phen của " Pa - ri thu nhỏ " *
Đêm Đà Lạt mới hình dung phố
Một trời hoa cao nguyên

Vó ngựa nào đưa tôi đến cùng em
Hương dạ lan cồn cào nhịp thở
Mai " Xa rồi em có nhớ ..." **
Đà Lạt ơi, đêm rộng đến vô cùng

V.V.H
* Người Pháp gọi Đà Lạt là " Le petit Paris " (Pari nhỏ )
** Trích lời bài hát " Thôi nhé Đà Lạt mơ, xa rồi em có nhớ ..."

17.6. 2008 NHÌN VÔ TRONG HUẾ

Trích từ TẠP CHÍ SÔNG HƯƠNG số 232( 06-2008)-Trang 31
LTS:Trại sáng tác Văn học Nghệ thuật của Uỷ ban toàn quốc Liên hiệp các Hội VHNT Việt Nam tại Cố đô thơ mộng đã bế mạc cách nay hơn 1 tháng. Trong ký ức của Huế bây giờ là một khoảng trống mênh mang tình mà "loài - thi -sĩ" đã giăng mắc như những dấu lặng không thể mờ phai trên hình hài từng nẻo phố...
Sông Hương trân trọng giới thiệu chùm thơ rút từ hơn 100 tác phẩm ở trại viết Cố đô.


NHÌN VÔ TRONG HUẾ

Khuất nẻo lưng chiều đồng vọng
Ngàn năm mây trắng bay bay
Em có nhìn vô trong Huế
Một thời hoa bướm ngất say

Này em Thiên An, Bạch Mã
Sông Bồ ai tiễn ai đi
Để ai tim buồn hóa đá
Rằng thôi biết nói những gì !

Anh về trầm hương lá cỏ
Màu chiều như thể ca dao
Cùng em nhìn vô trong Huế
Ấm tình xuân biếc xanh cao.

VÕ VĂN HOA

17.6. 2008 NHÌN VÔ TRONG HUẾ

Trích từ TẠP CHÍ SÔNG HƯƠNG số 232( 06-2008)-Trang 31
LTS:Trại sáng tác Văn học Nghệ thuật của Uỷ ban toàn quốc Liên hiệp các Hội VHNT Việt Nam tại Cố đô thơ mộng đã bế mạc cách nay hơn 1 tháng. Trong ký ức của Huế bây giờ là một khoảng trống mênh mang tình mà "loài - thi -sĩ" đã giăng mắc như những dấu lặng không thể mờ phai trên hình hài từng nẻo phố...
Sông Hương trân trọng giới thiệu chùm thơ rút từ hơn 100 tác phẩm ở trại viết Cố đô.


NHÌN VÔ TRONG HUẾ

Khuất nẻo lưng chiều đồng vọng
Ngàn năm mây trắng bay bay
Em có nhìn vô trong Huế
Một thời hoa bướm ngất say

Này em Thiên An, Bạch Mã
Sông Bồ ai tiễn ai đi
Để ai tim buồn hóa đá
Rằng thôi biết nói những gì !

Anh về trầm hương lá cỏ
Màu chiều như thể ca dao
Cùng em nhìn vô trong Huế
Ấm tình xuân biếc xanh cao.

VÕ VĂN HOA

Chủ Nhật, 15 tháng 6, 2008

16.6. 2008 DIỄN CA NHỮNG NGÀY Ở HUẾ

DIỄN CA

GẶP NHAU Ở HUẾ



Về đây gặp Nguyễn Nhã Tiên

Anh Đào Đà Nẵng; Thanh Tuyền Nha Trang

Tình yêu cầu đã bắc sang

Huy Hoàng Quảng Ngãi, Hữu Hoàng Qui Nhơn

Trọng Bính - “Nhật ký dòng sông”*

Bên nhà điêu khắc Đình Đường là đây!

Tình ta với Huế nơi này

Thùy Mai, Vĩnh Phối … những ngày miền Trung

Thanh Hóa với Nguyễn Thành Chung

Cùng Quảng Trị- Trương Đình Dung rất hiền

Hoàng Vũ Thuật bên “Tháp nghiêng”*

Hương Duyên “Bến đợi…”*, Nhụy Nguyên nhớ về…

Đăng Sơn danh sĩ họ Lê

Từ “nơi chim Lạc bay về “* đó sao!

Viết Bửu Bình Định họ Đào

Thơ anh như đã bay vào cõi ta

“Mưa trên sông Đăcbla”*

Việt Hùng phong cách tài hoa dậy tràn !

Lam Kiều, Trọng Hiệp Nghệ An

Đi mô cũng nhớ …hồng nhan Giáng Kiều

Phương Trà trông rất đáng yêu

Với em truyện ngắn làm xiêu truyện dài

Đức Dũng, Xuân Dũng cả hai

Thơ văn Nam, Ngãi không sai tấc lòng

Vẹn nguyên cùng Phùng Tấn Đông

Thành Quả ơi, vẽ chân dung bao người!

Võ Văn Hoa một góc trời

Thơ còn nặng nợ nên đời đa mang

Bây chừ Huế đã hè sang

Sông Hương hóa rượu**…ta cùng cạn ly !

Võ Văn Hoa

(Những ngày Khách sạn Điện Biên

Ta về dự Trại Thừa Thiên- Huế mình.

KỶ NIỆM 22.4.2008-04.5.2008)

*: Tên tác phẩm của các tác giả Nguyễn Trọng Bính, Hoàng Vũ Thuật,Nguyễn Hương Duyên, Lê Đăng Sơn, Đoàn Việt Hùng

**: Trích thơ Nguyễn Trọng Tạo: “Sông Hương hóa rượu ta đến uống/Ta tỉnh đền đài ngã nghiêng say…”




16.6. 2008 DIỄN CA NHỮNG NGÀY Ở HUẾ

DIỄN CA

GẶP NHAU Ở HUẾ



Về đây gặp Nguyễn Nhã Tiên

Anh Đào Đà Nẵng; Thanh Tuyền Nha Trang

Tình yêu cầu đã bắc sang

Huy Hoàng Quảng Ngãi, Hữu Hoàng Qui Nhơn

Trọng Bính - “Nhật ký dòng sông”*

Bên nhà điêu khắc Đình Đường là đây!

Tình ta với Huế nơi này

Thùy Mai, Vĩnh Phối … những ngày miền Trung

Thanh Hóa với Nguyễn Thành Chung

Cùng Quảng Trị- Trương Đình Dung rất hiền

Hoàng Vũ Thuật bên “Tháp nghiêng”*

Hương Duyên “Bến đợi…”*, Nhụy Nguyên nhớ về…

Đăng Sơn danh sĩ họ Lê

Từ “nơi chim Lạc bay về “* đó sao!

Viết Bửu Bình Định họ Đào

Thơ anh như đã bay vào cõi ta

“Mưa trên sông Đăcbla”*

Việt Hùng phong cách tài hoa dậy tràn !

Lam Kiều, Trọng Hiệp Nghệ An

Đi mô cũng nhớ …hồng nhan Giáng Kiều

Phương Trà trông rất đáng yêu

Với em truyện ngắn làm xiêu truyện dài

Đức Dũng, Xuân Dũng cả hai

Thơ văn Nam, Ngãi không sai tấc lòng

Vẹn nguyên cùng Phùng Tấn Đông

Thành Quả ơi, vẽ chân dung bao người!

Võ Văn Hoa một góc trời

Thơ còn nặng nợ nên đời đa mang

Bây chừ Huế đã hè sang

Sông Hương hóa rượu**…ta cùng cạn ly !

Võ Văn Hoa

(Những ngày Khách sạn Điện Biên

Ta về dự Trại Thừa Thiên- Huế mình.

KỶ NIỆM 22.4.2008-04.5.2008)

*: Tên tác phẩm của các tác giả Nguyễn Trọng Bính, Hoàng Vũ Thuật,Nguyễn Hương Duyên, Lê Đăng Sơn, Đoàn Việt Hùng

**: Trích thơ Nguyễn Trọng Tạo: “Sông Hương hóa rượu ta đến uống/Ta tỉnh đền đài ngã nghiêng say…”




Thứ Bảy, 14 tháng 6, 2008

15.6. 2008

VÕ VĂN HOA

BẠN CŨ

Thân tặng Võ Thị Quỳnh và bạn bè cùng lớp

Mình nhớ “Mùa hè đỏ lửa”

Bạn bè mỗi đứa mỗi nơi

Đứa xong Tú tài học tiếp

Dạt trôi từ bốn phương trời!

*

Mấy chục năm sau nhìn lại

Nhà thơ, nhà giáo, doanh nhân…

Có bạn theo đoàn lưu dân

Đi về phương Nam lập nghiệp.

*

Tuổi xanh giờ bạc mái đầu

Gặp nhau đứa còn đứa mất

Văn nghiệp bạn bè vốn sẵn

Bút giờ đã hết mực đâu !

*

Đất nước bây chừ đổi mới

Gặp nhau cứ ới… đầu dây

Dù Huế, Sài Gòn, Hà Nội

Bạn bè đều có mặt ngay!

*

Mình nhớ cô Hồng, thầy Sửu

Tiếng Anh cô Táo, thầy Cư…

Hoàng Nguyên về cõi thiên thu

Sống chết đứng bên bờ vực

*

Bạn cũ xa nhau chi vội

Đêm trắng có làm sao đâu!

04/5/2008




15.6. 2008

VÕ VĂN HOA

BẠN CŨ

Thân tặng Võ Thị Quỳnh và bạn bè cùng lớp

Mình nhớ “Mùa hè đỏ lửa”

Bạn bè mỗi đứa mỗi nơi

Đứa xong Tú tài học tiếp

Dạt trôi từ bốn phương trời!

*

Mấy chục năm sau nhìn lại

Nhà thơ, nhà giáo, doanh nhân…

Có bạn theo đoàn lưu dân

Đi về phương Nam lập nghiệp.

*

Tuổi xanh giờ bạc mái đầu

Gặp nhau đứa còn đứa mất

Văn nghiệp bạn bè vốn sẵn

Bút giờ đã hết mực đâu !

*

Đất nước bây chừ đổi mới

Gặp nhau cứ ới… đầu dây

Dù Huế, Sài Gòn, Hà Nội

Bạn bè đều có mặt ngay!

*

Mình nhớ cô Hồng, thầy Sửu

Tiếng Anh cô Táo, thầy Cư…

Hoàng Nguyên về cõi thiên thu

Sống chết đứng bên bờ vực

*

Bạn cũ xa nhau chi vội

Đêm trắng có làm sao đâu!

04/5/2008




Thứ Sáu, 13 tháng 6, 2008

14.6. 2008




HỌC TRÒ CỤ TÚ XƯƠNG

Có thằng bạn làm nghề gõ đầu trẻ
Đa đoan cuộc đời, nặng nợ văn chương
Cả gan đòi bắt tay cụ Tú Xương
Ăn nói bông đùa như chàng Tú Mỡ

Dù đã có ba con một vợ
Tiễn mùa đông hoa xuyên tuyết đã tan băng
Dù thảo nguyên ríu rít Yến, Oanh
Phía thu sang, còn lang thang du tử (*)

Thơ hắn viết mang hơi cụ Tú
Không cầu kỳ nắn nót phô trương
Lời viết ra từ đáy ruột gan
Hỏi: “Thiên hạ mang mang ai người tri kỷ?”(*)

Cũng có lúc hắn xổ giọng trầm thủ thỉ
Khi một mình ngồi với giai nhân
Mắt hắn buồn như bàn bạc ánh trăng
Cũng bé nhỏ như anh hùng trong thiên hạ (*)

Trong thơ hắn có khoảng trời đầy hoa lá
Có tiếng chim ca và ánh sáng mặt trời
Thơ hắn viết mỗi ý mỗi lời
Mang hơi ấm của bờ tre, mái rạ

Cuộc đời hắn như con thuyền ba lá
Mãi bồng bềnh trong cõi thực – hư
Rợp bóng chim câu, không súng nỗ hận thù
Như có lần Hắn đã từng tự bạch:

“Em thì đi ngang còn thơ thì đi dọc
Em và thơ ngang dọc suốt đời tôi!”
Hắn hồn nhiên đi giữa cuộc đời
Xin làm học trò cụ Tú Xương – Tú Mỡ!

Thành Cổ, mạnh hạ Ất Dậu
Hoàng Tấn Trung

(*): Ý thơ Võ Văn Hoa
(*): Thơ Nguyễn Bá Trạc
(*): Trích từ ý thơ cổ: “Trước sắc đẹp mọi anh hùng đều bé nhỏ”


14.6. 2008




HỌC TRÒ CỤ TÚ XƯƠNG

Có thằng bạn làm nghề gõ đầu trẻ
Đa đoan cuộc đời, nặng nợ văn chương
Cả gan đòi bắt tay cụ Tú Xương
Ăn nói bông đùa như chàng Tú Mỡ

Dù đã có ba con một vợ
Tiễn mùa đông hoa xuyên tuyết đã tan băng
Dù thảo nguyên ríu rít Yến, Oanh
Phía thu sang, còn lang thang du tử (*)

Thơ hắn viết mang hơi cụ Tú
Không cầu kỳ nắn nót phô trương
Lời viết ra từ đáy ruột gan
Hỏi: “Thiên hạ mang mang ai người tri kỷ?”(*)

Cũng có lúc hắn xổ giọng trầm thủ thỉ
Khi một mình ngồi với giai nhân
Mắt hắn buồn như bàn bạc ánh trăng
Cũng bé nhỏ như anh hùng trong thiên hạ (*)

Trong thơ hắn có khoảng trời đầy hoa lá
Có tiếng chim ca và ánh sáng mặt trời
Thơ hắn viết mỗi ý mỗi lời
Mang hơi ấm của bờ tre, mái rạ

Cuộc đời hắn như con thuyền ba lá
Mãi bồng bềnh trong cõi thực – hư
Rợp bóng chim câu, không súng nỗ hận thù
Như có lần Hắn đã từng tự bạch:

“Em thì đi ngang còn thơ thì đi dọc
Em và thơ ngang dọc suốt đời tôi!”
Hắn hồn nhiên đi giữa cuộc đời
Xin làm học trò cụ Tú Xương – Tú Mỡ!

Thành Cổ, mạnh hạ Ất Dậu
Hoàng Tấn Trung

(*): Ý thơ Võ Văn Hoa
(*): Thơ Nguyễn Bá Trạc
(*): Trích từ ý thơ cổ: “Trước sắc đẹp mọi anh hùng đều bé nhỏ”


Thứ Năm, 12 tháng 6, 2008

13.6. 2008

MỘT SỐ NHẬN ĐỊNH VỀ THƠ VÕ VĂN HOA


■ ...Bài Gạo Ba trăng là một trong những bài tứ tuyệt hay của Võ Văn Hoa. Từ hạt gạo, tác giả bộc lộ được suy nghĩ của riêng mình. Bốn câu thơ chắc mộc, giản dị mà thấm thía:
Ăn gạo mòn răng mà chẳng biết
Hôm qua mạ nói gạo ba trăng
Mới hay gạo cá thơm tình mạ
Trời đất con quên cả chị Hằng!

Võ Văn Hoa khai thác đề tài ở nhiều góc độ khác nhau. Ngoài mảng thơ tình yêu , thơ thế sự, trong tập Gió cuối mặt sông, Võ Văn Hoa còn có mảng thơ đậm nét về con người vùng đất Quảng Trị như: Tích Tường, Quê mẹ Hải Lăng, Gửi con gái ngoài Gio Linh, Gặp ở Đông Hà, Nước đã về trên cánh đồng Triệu Hải, mẹ ơi...Từ những gì thu lượm được trong cuộc sống, Võ Văn Hoa đã giãi bày tâm sự bằng thơ. Thơ Võ Văn Hoa có cảnh thực, tình thực và đã có được những câu thơ mang được vẻ đẹp , chất men say của ý nghĩ, cảm xúc...
Nhà thơ Nguyễn Đức Mậu
(Phó Chủ tịch Hội đồng Thơ Hội Nhà văn Việt Nam)

■…Thơ “ký ức” là sự đậm nét của thơ Võ Văn Hoa. Viết thể loại này tùy thuộc vào tâm trạng của mỗi người. Nhưng viết hay và được độc giả cùng chia sẻ đồng tình, đồng thuận không dễ dàng gì. Ở Võ Văn Hoa, tôi đã thấy anh trải dài ký ức của vài chục năm lăn lộn với nghề, với người…
Phùng Ngọc Diễn
(Truyện ngắn và Tản văn - NXB Văn hóa dân tộc – 2005 )

■ Đọc thơ của thi sĩ Võ Văn Hoa, tôi đồ rằng thơ của anh được chắt lọc từ mạch nguồn làng Thi Ông nơi anh sinh ra và lớn lên với biết bao kỷ niệm của tuổi thơ.
Võ Văn Hoa ra đi từ làng quê bên dòng Vĩnh Định, đã “dời đô” để làm người của phố thị, đã đi qua bao dặm dài đất nước, rồi lại quay về nơi anh đã ra đi, như không thể nào dứt được với khung trời kỷ niệm của tuổi hoa niên:
“Cơn mưa đầu mùa xối xả ngoài hiên
Có một người trong tim bão nổi
Tôi đi ngược phía chiều gió thổi
Cõi lòng ơi! Sao dứt thuở đi về !”
(Bão)
Hay có phút giây lòng anh thảng thốt:
Dẫu đi trăm vạn nẻo đường
Không quên bóng mẹ áo sờn vá vai
( Tháng giêng về Đồng Búng)
Không điệu đàng, đánh bóng câu chữ , không triết lý rối rắm đánh đố bạn đọc, thơ Võ Văn Hoa cứ hồn nhiên tuôn chảy, lắng sâu trong lòng bạn đọc với một chữ Tình: Tình yêu gia đình, bạn hữu, đồng nghiệp; tình yêu quê hương , đất nước…
Từ tập thơ đầu tay ”Còn ta với mình”- NXB Thanh niên- 2004, Giải B, giải sáng tạo VHNT Quảng Trị- 2004 đến tập “Gió cuối mặt sông”- NXB Thuận Hoá, Võ Văn Hoa vẫn một mạch thơ đa mang cảm xúc trữ tình như thế.
Trương Đức Minh Tứ
(Phó Tổng Biên tập Báo Quảng Trị)

■ Thơ Võ Văn Hoa nhẹ nhàng đôn hậu như Hoa Dã thảo - Loại hoa mà anh yêu thích. Lăn lộn, gắn bó với quê hương Quảng Trị kiên cường, bất khuất nhưng anh vẫn “nặng lòng với Huế” để nhớ về một thời hoa bướm mộng mơ.
Mai Văn Hoan
Báo Thừa Thiên Huế số 232 trang thơ cuối tuần (24-27 tháng 6/2004)

■ “ Một sắc thái tình yêu khác của nhà thơ Võ Văn Hoa:
Dòng sông Ô Lâu – Em đi về đâu ?
Dòng sông Ô Lâu – không còn em - tôi đi về đâu ?
(Tình ca Ô Lâu)
Hai câu thơ toàn thanh bằng, hơi thơ mênh mang, nhẹ như đôi cánh thơ bay trong bầu trời thất tình với sự phản chiếu của dòng Ô Lâu cô đơn lên nền trời vô định. Tình yêu của thi nhân ảo huyền, xót xa, vô vọng mà vẫn nuôi hi vọng”.
Nhà thơ Hoài Quang Phương
(Những câu thơ chín, hái về - Tạp chí Cửa Việt số 148 (01-2007 )

■ “Mỗi gương mặt có nét thơ riêng song đều lớn mạnh trên bậc thang thời gian :..Thơ Võ Văn Luyến…nhẹ nhàng triết lý, Võ Văn Hoa… trữ tình”

(Nhìn lại 100 số CỬA VIỆT-Tạp chí Cửa Việt số 100 (01-2003))

■ “Hai nhà giáo, hai anh em ruột làm thơ Võ Văn Hoa và Võ Văn Luyến có lẽ không còn quá xa lạ đối với bạn đọc. Võ Văn Hoa dường như tâm đắc với văn xuôi, thể hiện được nhiều suy tưởng qua những trữ tình thế sự. Trong bài thơ “Tiên Điền” anh viết:
“Tế Hanh có “Bài học nhỏ về nhà thơ lớn” chuyện hôm nay có khác hơn. Trẻ em ở đầu làng đã đọc thuộc Kiều đương nhiên còn tận tường chỉ cho tôi đường về mộ Nguyễn.
Tiên Điền tôi qua một lần thôi. Nhưng người giảng Kiều lâu năm trong tôi sẽ nhập thần hơn từ buổi sớm mai này”.
Cũng vậy, bài thơ văn xuôi “Vĩ thanh Thành Cổ” chan chứa tâm tình sử ký của một người dạy học và làm thơ:
“ Những mảnh vụn phế hưng cuộc đời. Cậu học sinh tú tài và nỗi đau thế sự. Cả Thị xã máu trộn cùng vôi vữa trắng thời gian. Dòng Thạch Hãn như vết cắt nhói tràn đất mẹ.
...Giờ Thành Cổ hôm nay đã hồi sinh dáng phố và em đã là cô giáo. Bài giảng trực quan: Sau trước, xung quanh. Dẫn các em đi trong lưu dấu Cổ Thành”.
Phạm Xuân Dũng
(Báo Quảng Trị cuối tuần số 1542,ngày 1/01/2003)