Thứ Năm, 28 tháng 8, 2008

30.8. 2008 ANH NGOẠI

“ANH NGOẠI”

Tôi có người bạn cũ.

Tóc chưa ngã màu chiều

Bạn bè gọi “anh ngoại”

Thân thiết đến bao nhiêu!

Anh có hai cháu gái

Một. tốt nghiệp trường Y

Lấy chồng cùng Bác sĩ

Mộng đẹp tuổi xuân thì.

Cháu kia làm nghề dược

Gia thất cũng thành rồi

“Anh ngoại” thường thăm cháu

Niềm vui thật nguyên khôi.

Có người khuyên “Anh ngoại”

“Dã ngoại” chút xem nào!

May ra còn quý tử

Ai chả trách làm sao!

“Anh ngoại”lắc lia lịa

Mình đã là quá giàu

Gái trai gì cũng được

“Hiếu tử” đều như nhau!

Tôi về thăm “anh ngoại”

Một ngôi nhà ven sông

“Chị ngoại” đang chăm sóc

“Cây cảnh” anh ngoại trồng.

Chị bày ra tiệc rượu

Tiếp bạn chồng xa lâu

“Anh ngoại” ơi, tôi biết

Hạnh phúc chẳng tìm đâu...



VÕ VĂN HOA

* “Anh ngoại”: ông ngoại mà quá trẻ nên được gọi thân thương như vậy.


2 nhận xét:

  1. Hạnh phúc thật giản đơn, phải không Võ Văn Hoa? Thương cho những kẻ đi tìm hạnh phúc bằng những con đường không hạnh phúc (ví như lừa thầy, phản bạn để đạt một cái gì đó). Hạnh phúc là gì? Là những điều bạn nói về Anh Ngoại!!! Anh ấy hạnh phúc thật!

    Trả lờiXóa
  2. "Anh Ngoại": Thật hạnh phúc chú nhỉ! Và...chú cũng vui và hạnh phúc khi ghé thăm "Anh ngoại" chú ha!
    Chúc chú ngày chủ nhật thật ấm áp bên gia đình! Hôm nay con phải đi làm ah!

    Trả lờiXóa