NGÀY EM HAI MỐT TUỔI
Ngày em hai mốt tuổi
Người trồng cây si đứng vệ đường
Áo trắng tung bay chiều ngược gió
Đôi mắt vô tình thương đến là thương !
Ngày em hai mốt tuổi
Bạch lạp thắp hồng ước mơ xanh
Anh đến rồi đi đời trai rong ruổi
Em có hay đâu ngọn gió tình !
Ngày em hai mốt tuổi
Có còn không " cô bé vô tư " !
Giáo án, sân trường, chiến trường, người lính
Hành khúc nào tím biếc những phong thư
Ngày em hai mốt tuổi
Ngày em hai mốt tuổi ...
03/10/1997
Người ta có thể sống và đi về phía trước một cách vững chải không phải chỉ vì tương lai, mà một phần rất lớn vì luôn có quá khứ trong hiện tại.
Trả lờiXóaBài thơ này làm HT nhớ nhiều đến ngày xưa.
"Ngày em hai mốt tuổi" đã đi khá xa, nhưng khi ngoảnh lại vẫn thấy thật gần. Anh Hoa có "thấy" như vậy không?