TRANG THƠ BẠN BÈ
Phan Văn Quang
Hội viên Hội VHNT Quảng Trị.
Phân hội trưởng phân hội văn học
Đã xuất bản:
-Ta ôm một nửa đời luân lạc, Thơ 1993
-Mưa nắng quanh đời, Thơ 1997
MÙA PHƯỢNG
Cớ chi hoa phượng nở trên đầu
Những quán kem chường ra mặt phố
Cơn khát ướp ly chanh đường nhỏ
Áo trắng bay dịu nắng mùa hè
Gió ngược chiều - tôi gọi - ai nghe
Em xuôi theo lòng đường mãi miết
Tôi trong tôi là tôi tình thiệt
Khi yêu em không dám tỏ bày
Chuyện xưa cũ tuột khỏi tầm tay
Cô bạn nhỏ cười tôi khờ khạo
Mai xa rồi nớ còn níu áo
Mượn mấy câu thơ nói hộ mình
Em hồn nhiên như thể vô tình
Năm tháng đi qua vườn cây trái
Phải nhủ lòng thôi rằng trở lại
Cùng bao mùa phượng nở - em xa.
==========================
Viên sỏi và ô làng xanh
Vẽ lên sân đình
Những ô làng xưa
Nét củi than
Có vòm trời riêng tuổi nhỏ
Ngày công chia cho thửa ruộng chín vàng
Lang thang lượm ở bãi sông
Từng viên sỏi nao lòng con sống dạt
Ta chuyền tình yêu vào đất
Viên sỏi qua ô làng vuông
Hai phía trời rộng mở
Dìu nhau qua từng giấc mơ
Giấc mơ cõng viên sỏi trắng vàng
Sân trước nhà em đầy bạn gặt
Thơ ngây lặn chìm trong mắt
Lúa ngô tràn mấy sân phơi...
Đi hết thời chiến tranh
Về bến chiều nhạt nắng
Lần theo bờ ruộng vắng
Tóc xanh đã phai màu
Đếm thời gian xa nhau
Để neo lòng ở lại
Con sông nhiều bến bãi
Ta chờ nhau - em ơi
Viên sỏi - ô làng xanh
Lăn hoài trong nổi nhớ
Em qua mùa chờ đợi
Trong ô làng - ngày xưa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét