NGƯỜI ĐI TỚI MẶT TRỜI
Nhà hốc cây
Sân vận động tổ chim
Đơn giản thế nhưng mà quá lớn
Tôi mãi đi tìm!
*
Hầm chữ A
Công sự mái vòm
Địa đạo Vịnh Mốc, Củ Chi tôi đến
Bạn hoá giải thế nào?
*
Những nhà kiến trúc chưa qua trường lớp
đi vào lòng đất
Có phải sức mạnhnhân dân
Tổng công trình sư thế kỷ?
*
Chưa ngược dòng sông Nin đến với Kim Tự Tháp
Tôi thấy đất nước tôi
Đối mặt chiến tranh
Những nhà kiến trúc vô danh vĩ đại
Đi tơí mặt trời
4h ngày 27/8/2008
VÕ VĂN HOA
Thứ Ba, 26 tháng 8, 2008
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Càng đọc thơ chú con càng hiểu thêm về những nhận định về thơ chú!
Trả lờiXóaCon thích nhất cái nhận định của anh Tứ về thơ của chú thế này: thơ Võ Văn Hoa cứ hồn nhiên tuôn chảy, lắng sâu trong lòng bạn đọc với một chữ Tình: Tình yêu gia đình, bạn hữu, đồng nghiệp, quê hương, đất nước…
Bài thơ này của anh hay quá.Em cũng đã từng về Củ Chi,thăm địa đạo ,viếng nghĩa trang liệt sĩ,người yêu của em còn nằm ở đó với cái tên "vôdanh".
Trả lờiXóaNhớ anh em đến Củ chi
Đêm trăng đất thép em thầm gọi anh
Từng nén nhang thắp cho anh
Và bao đồng đội đang nằm ở đây
Rì rầm trong gió heo may
Như nghe anh gọi "chỗ này hỡi em"...
...Xa rồi ngừoi có nhớ em
Em về em nhớ em thương suốt đời