Thơ anh trữ tình, sâu lắng, hoài cổ. Sống hết mình với bạn bè, với thơ văn. Và rượu và thơ luôn đầy mình (VVH)
LÊ NGỌC THUẬN
Không sắc
Rượu mệ Năng liêu xiêu thân pháp
Trăng Vỹ Dạ thăm thẳm mù sương
Nguyễn tiên sinh cột tóc dây thun
Với cơn say ôn-tân tri-cố
Tim con người trùng tu tôn tạo
Nỗi cô đơn không rõ mặt mày
Ngôn ngữ cũng man khai lý lịch
Huế kỳ nhân đỏng đảnh ven sông
Có gã điên lêu bêu trên phố
Bụng đói meo, danh không, vọng không
Gã nhe răng cười văng nước bọt
Chắc rằng gã không phải đại gia
Chút tịch mịch khô vần héo điệu
Người đàn ông ẩn mình trong thơ
Đã qua sông, mơ hồ tâm huyết
Quay lại bờ, nhan sắc tàn phai
Tu hành không tới nơi tới chốn
Buồn chiều boleroo hát chơi
Kẻ sĩ bao năm chừ nhậu sĩ
Mõ chuông chay mặn hề! Sắc không.
Thơ Sông Hương 04-2009
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét