NGÀY VỀ QUẢNG TRỊ
Tôi xin hẹn, một mai về Quảng Trị
Thăm dòng sông, bãi cát với làng quê
Thương mãnh đất một thời nuôi tôi lớn
Thuở mẹ cha nơi ấy vẫn đi về
Quảng Trị ơi, quê hương và nguồn cội
Mới vừa xa, mà lòng nhớ khôn vơi
Làm sao quên, những chiều nơi xóm nhỏ
Ngày ra đi, xao xuyến mãi trong đời
Dưới bờ tre, cơn gió nồm mát rượi
Thổi hiu hiu từng vạt cỏ xanh non
Đất Hải Lăng con đê nằm ngăn nước
Bến Cây Da đò củ vẫn đang còn
Mối tình xưa, thuở yêu đầu lưu luyến
Mộng chưa tròn con nước rẽ chia đôi
Thạch Hãn ơi, buồn khơi dòng Vĩnh Định
Người thương tôi, em biền biệt mô rồi?
Hỡi đất quê, một đời tôi tắm gội
Thương Đông Hà, nắng lửa bụi khe Sanh
Buổi Chợ Phiên, chóng tàn bao nuối tiếc
Khát khao lòng, Cam Lộ bát chè xanh
Đêm Gio Linh, trùm chăn nghe mưa lạnh
Bến Hải buồn, hoang vắng bãi bồi xưa
Thời khói lửa, quê nghèo chia đôi nữa
Đám trẻ thơ bom đạn vẫn không chừa
Ba Lòng ơi, xuôi đò về Cửa Việt
Ngắm trùng khơi, Cồn Cỏ thóang xa mờ
Em gái nhỏ, giữa trưa ngồi vá lưới
Tái tê tôi, dạo ấy đến bây giờ
Tôi sẽ viếng, thắp nén nhang đầu mộ
Nghi ngút buồn, hiện hóa Cổ Thành xưa
Đêm rực sáng, ngàn lớp người ngã xuống
Cho đất lành, xanh trái nước nhà yên
Quảng Trị ơi, qua bao lần đi biệt
Mới hay lòng da diết nỗi hòai mong
Giữa tim tôi Quê hương là ước vọng
Hẹn một mai con nước sẽ xuôi dòng.
EM VỀ QUÊ TÔI
Em ghé về thăm quê tôi đó
Có thấy Trường Sơn rụng lá vàng
Buổi chiều rảo bước quanh Thánh Địa
Ngắm những Đồi Sim nở rộn ràng
Em có về thăm những xóm thôn
Khói mờ mái lá buổi hoàng hôn
Dân tôi đời vẫn từng lam lũ
Vất vã bao năm mãi dập dồn
Em có ghé về thăm xứ Hải
Ngắm dòng nước lũ vở bờ đê
Nghe phèng la dục thay lời hát
Vọng giữa quê hương khúc não nề
Từ thuở xa rồi mãnh đất quê
Vẫn mong có những sớm mai về
Mẹ vui mừng đón ngay đầu ngỏ
Thõa nguyện lòng con những hẹn thề.
15-08-2007.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét