TA NGƯỜI MỘT KIẾP THIÊN DI
Ta người một kiếp thiên di
Vầng trăng hao khuyết qua đi cuối ngày
Chiều 16/12/2008
TỪ ĐÂY VỚI “DÁNG HOA RỪNG”
Thân tặng nhà thơ Phạm Hoà Việt
Từ đây với “dáng hoa rừng”
Bạn còn níu lại khoan đừng ra đi
Mai sau dẫu có duyên gì
“Trong đôi mắt ấy” có khi nao lòng
Đồng Nai, tối 16/12/2008
CÁI KHĂN ĐÓNG
Nửa đêm về nhà bạn
Đất thâm tình Ngãi Giao
Một Bá Nhơn biệt phủ
Hồn quê đưa lên cao
***
Này là chậu cải gieo
Chua me bên luống ném
Cổ vật cha mẹ nghèo
Nhơn trưng bày hết thảy
***
Cái khăn đóng xa xưa
Có đường khâu chỉ mẹ
Cha mẹ khuất núi rồI
Nhìn khăn mà đau xé
***
Ai bảo các doanh nhân
Tâm hồn xơ với cứng
Có một Phạm Bá Nhơn
Mở ra từ khăn đóng
1h sáng 17/12/2008
GỬI CON
Ba đã về Phan Thiết
Tối mai đến Quy Nhơn
Không đi Tây Nguyên nữa
Nên thấy lòng buồn hơn
Tối 17/12/2008
Võ Văn Hoa
( Báo Quảng Trị số Tết Kỷ sửư 2009)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét