Khi những sợi mưa tơ giăng trước nhà
Những nụ xuân nói điều chi thật khẽ
Con thấy rỡ ràng trong mắt mẹ
Nhìn đàn cháu líu lô chúm chím gọi bà
Tuổi chín mươi ngày gần tháng xa
Đong mưa nắng ủ mầm hạt nhớ
Đêm ngắn hơn chiêm bao
Tự tình mẹ với ngọn đèn trăn trở
Xa nhà ba mươi năm
Không phải chiến tranh ném con vào lửa
Cũng chẳng phải áo cơm níu chân không về được nữa
Mà con xa những nỗi buồn thấm vạt áo mẹ từng đêm
Nhớ chiếc lược sừng chải tóc mẹ ngày xanh
Nhớ quạt mo cau bắt ngày lên gió
Nhớ rơm rạ ấm nồng giấc ngủ
Nhớ sắn sượng, khoai hà nuôi lớn tuổi thơ
Bây giờ các cháu mẹ sáng đón chiều đưa
Cá thịt ê hề, rạng ngời áo đẹp
Đâu thấu nỗi cơ hàn nghẹn lời câu hát
Nhưng xuân đến rồi kia! Mẹ làm lá xanh mùa
(Báo Quảng Trị số Tết Kỷ sửu 2009)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét