Thứ Hai, 8 tháng 12, 2008

10.12. 2008 BÀI THƠ HAY- CHIẾC LÁ PHONG CUỐI CÙNG- NGUYỄN TRỌNG TẠO



CHIẾC LÁ PHONG CUỐI CÙNG


Tặng Em


Anh nhặt tình em ép vào trang vở

chiếc lá phong cuối cùng cháy lên màu lửa

nước mắt hóa tàn tro


Chiếc lá phong cuối cùng không còn trên mặt đất

cây vẽ lên trời ngoằn ngoèo khói xám

ngày đông thành phố xỉn màu


Anh ngơ ngác trên đường Pacific

bến thuyền ngủ vùi vịnh biển Thái Bình Dương

không con thuyền nào đưa anh sang bên kia sóng nước


Anh thả những tàn tro nước mắt

biển trả lại anh tiếng thở dài day dứt

Vancouver nuốt tiếng thở dài


Giữa thành phố lá phong không còn chiếc lá phong

Thu đã rụng tình em không thể hái

tuyết đầu đông thả buốt xuống hai vai


Tuyết đầu đông bạc trắng tiếng thở dài...


Vancouver, 19.11.2008

NGUYỄN TRỌNG TẠO

2 nhận xét:

  1. "Tuyết đầu đông bạc trắng tiếng thở dài..."
    Nơi vườn xưa luống cải rụng hoa vàng...

    Trả lờiXóa
  2. Bác VVH! Comment mãi mới được. Trước lúc bác lên đường, không biết có gặp được nhau không, đành tạc vào đây lời đưa tiễn bằng bài thơ TRI ÂM CÁC tặng bác. Chúc bác thượng lộ bình an-
    TRI ÂM CÁC
    Tri âm các nắng không ngày
    Chiều lên võng mắt đong đầy nhớ nhung
    Quê nhà"gác mái ngư ông"
    An nhiên giữa nắng rũ lòng khơi vơi
    Tri âm các gió không lời
    Chân mây cao lộng mắt đời mong manh
    Trang thơ rọi chiếu tâm tình
    Trăng đan cuộc mộng giữa thinh không đời
    Tri âm các không xa xôi
    Mặt sông đợi gió* nói lời ngàn năm
    Rẽ ngang đi dọc* thân tằm
    Mình - ta còn lại* tri âm giữa đời
    Hồng Thất Công

    Trả lờiXóa