Thứ Sáu, 5 tháng 12, 2008

06.12.2008 ĐIẾU VĂN THẦY VĂN NGỌC LỢI


* Năm ngoái, cũng vào thời điểm này, thầy VĂN NGỌC LỢI, nguyên trưởng phòng Giáo dục & Đào tạo Hải Lăng về miền đất lạnh. BTC Lễ tăng đặt vấn đề mình viết điếu văn. Nay post lại như là một nén hương tưởng niệm người đã khuất!

ĐIẾU VĂN

THẦY VĂN NGỌC LỢI

Kính thưa các quý vị !

Kính thưa gia đình tang quyến thầy Văn Ngọc Lợi

Vào lúc 14h ngày 09 tháng 12 năm 2007 (nhằm ngày 30 tháng 10 năm Đinh Hợi) một tin làm bàng hoàng nhiều người: Thầy Văn Ngọc Lợi lìa trần.

Hôm nay, chúng ta đến đây để tiễn đưa một đồng chí của chúng ta, một người chồng, người cha, người ông, người thân của gia đình sang thế giới bên kia. Thay mặt ban lễ tang, chúng tôi xin bày tỏ thương nhớ và lòng thành kính ngưỡng mộ thầy.

Thầy Văn Ngọc Lợi sinh ngày 03 tháng 4 năm 1936 tại làng quê Long Hưng, xã Hải Phú, huyện Hải Lăng, nơi có truyền thống hiếu học và anh hùng.

Sống trong một gia đình cơ sở cách mạng- người mẹ đã từng được nhà nước truy tặng Huân chương Kháng chiến chống Mỹ hạng II- và có tất thảy 10 anh chị em đều yêu thương đùm bọc lẫn nhau, trong đó có 5 anh em tập kết ra Bắc đi theo tiếng gọi của Đảng và Bác Hồ. Năm 1952, khi ở tuổi 16 thầy đã nối gót các anh chị thoát ly tham gia cách mạng.

Đất nước chia cắt, là con em miền Nam, là “Hạt giống đỏ”, thầy đã được nuôi dưỡng, đào tạo trong lòng miền Bắc yêu thương, được Nhà nước hết sức quan tâm tiếp tục cho học hết bậc phổ thông ở Hà Tĩnh và tiếp tục học Đại học sư phạm Vinh, khoa ngữ văn. Trong quá trình học tập, thầy là một trong những sinh viên xuất sắc, tham gia tốt các hoạt động xã hội, hoạt động Đoàn, sáng tác nhiều thơ văn và được tặng nhiều bằng khen.

Từ năm 1965 đến năm 1973, thầy dạy cấp 3 Lý Tự Trọng, tỉnh Nam Định sau đó đi B, vào vùng giải phóng Quảng Trị dạy sư phạm ở Gio Linh đào tạo nhiều thầy giáo cách mạng. Quê hương giải phóng, thầy về dạy cấp 3 Nguyễn Hoàng (nằm trên đất Hải Lăng), rồi đến cấp 3 Triệu Phong. Hàng ngàn học trò được thầy dạy dỗ, nhiều em thành đạt và không quên ơn thầy.

Từ năm 1978 đến năm 1989 chuyển về công tác phòng giáo dục Triệu Hải, thầy đã giữ các cương vị tổ trưởng phổ thông, phó Trưởng phòng và vinh dự đứng vào hàng ngũ của Đảng Cộng sản Việt Nam.

Năm 1990, lập lại Huyện Hải Lăng, thầy tiếp tục làm lãnh đạo Phòng và từ tháng 3 năm 1991 đến khi nghỉ hưu vào năm 2000, thầy được bầu là Huyện uỷ viên 2 khoá liền và là Trưởng phòng giáo dục và đào tạo Huyện.

Khi đi dạy thầy là một con người hiền lành, rất mực yêu thương học trò. Mới hôm qua thôi, khi nghe tin thầy mất một học trò cũ của thầy (niên khoá 1975 – 1976)- em Liên Hưng- đã khóc thầy bằng một bài thơ dài gửi ra từ Đồng Nai trong đó có đoạn:

“...Thôi rồi đã khép thầy ơi !

Một đôi mắt sáng, một trời bao dung

Mấy mươi năm, phút trùng phùng

Ngờ đâu lần gặp cuối cùng mà thôi !

Tóc thầy trắng cả mây trời

Mà lòng khắc khoải vẫn vời lo âu

Thầy buồn nghe nỗi bể dâu

Thầy cười khi chuyện cơ cầu đã qua

*

Em giờ giữa nắng miền xa

Ngóng về quê cũ nhạt nhoà mưa đông...”

Khi làm công tác quản lý giáo dục, thầy là một con người năng động và bản lĩnh, có nhiều giải pháp sáng tạo, đặc biệt có tầm nhìn chiến lược nên góp phần đưa sự nghiệp giáo dục Triệu Hải nói chung, giáo dục Hải Lăng nói riêng lên một tầm cao mới, đựơc Nhà nước tặng huân chương lao động hạng 3 cho phòng giáo dục & đào tạo Hải Lăng và được Lãnh đạo Tỉnh ,Sở GD& ĐT Quảng Trị đánh giá là:”Nếu ví GD& ĐT Quảng Trị như một vườn hoa đẹp thì GD& ĐT Hải Lăng là một trong những bông hoa đẹp nhất”. Bản thân thầy cũng đã được tặng thưởng những phần thưởng cao quý: Huân chương kháng chiến chống Mỹ hạng 3 và huy chương vì sự nghiệp giáo dục.

Kính thưa các quý vị.

Kính thưa tang gia hiếu quyến của thầy Văn Ngọc Lợi.

Dẫu biết rằng: “Sinh hữu hạn, tử vô kỳ” là buồn mà sao chúng tôi vẫn thấy thầy như còn đây! Mới hôm nào, kỷ niệm 25 năm ngày nhà giáo Việt Nam, thầy đã đến với đồng nghiệp, đến với các học trò của mình trong ngày hội vui ấy. Ai ai cũng mừng khi thấy sức khoẻ của thầy ấm dần lên.

Mà sao bây giờ ? Thầy ơi!

Không kịp nữa rồi. Đã khép lại một kiếp người, một cuộc đời, Thầy đã đi vào cõi Vĩnh hằng.

- Thầy mất đi, Đảng bộ mất đi một cán bộ Đảng viên ưu tú, gương mẫu tiên phong trong công tác, mất đi những ý kiến đóng góp xây dựng Đảng chân thành .....

- Thầy mất đi, Quê hương mất đi một con người trung hiếu biết chăm lo cho thế hệ tương lai, xóm giềng mất đi một người dễ thương, dễ mến!

- Thầy mất đi, từ đây gia đình vắng đi một người chồng, người cha rất mực yêu thương vợ con, vắng đi một người ông chăm sóc các cháu sớm chiều. 3 đứa con của thầy: 2 trai, 1 gái được học hành đến nơi đến chốn, hôm nay đã thành đạt và đã dựng vợ gã chồng. Chắc chắn thầy yên lòng nơi chín suối! Nhưng từ đây, trên cõi dương gian này, nhà thầy vắng bóng một thành viên. Một cây lớn ngã xuống, một khu vườn trống vắng! Cô, con, cháu, dâu, rễ của thầy; bào huynh, bào đệ ...“cốt nhục tình thâm” mất đi một người thân, khoảng trống ấy lấy gì che lấp nổi?

- Thầy mất đi, những đồng nghiệp của thầy mất đi một người bạn, một người anh “sớm vác ô đi, tối vác về” có nhau, vui buồn cùng chia sẻ !

- Thầy mất đi, nhiều thế hệ học trò của thầy tiếc thương vô hạn. Có em không về kịp đã điện hoa phúng viếng thầy(từ vùng đông bắc Tổ quốc đến Đồng Nai, Bà-Rịa - Vũng Tàu). Có nhiều em những ngày qua lui tới túc trực bên linh cửu thầy!

Từ đây còn đâu đựơc nghe giọng nói ấm áp của thầy! Từ đây còn đâu được gặp lại thầy trong ngày hội trường!

Kính thưa các quý vi.

Kính thưa tang gia hiếu quyến của thầy Văn Ngọc Lợi.

Thầy Văn Ngọc Lợi mất đi là một tổn thất lớn của nhiều tổ chức,là nổi buồn của nhiều người, dẫu biết rằng “Sống là gửi, thác là về”!

Trong giờ phút tiễn biệt xúc động này,TM/ Ban lễ tang chúng tôi xin kính cẩn nghiêng mình trước linh hồn thầy!

Xin thành tâm chia buồn cùng tang quyến!

Xin phép đựơc nói lời vĩnh biệt !

Vĩnh biệt!

*****************

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét